Thứ Ba, 21 tháng 5, 2013

YÊU LẮM NHỮNG CHỈ VÀNG LENG KENG



   Cặm cụi làm việc mãi cho những kẻ khác lo họp hành đoàn thể để bới móc, phê và xét hạ loại những người khác; cho những thân tín của các xếp lo chạy mánh và thục bida… gã vẫn bị các xếp chê bai thậm tệ, vẫn nhét thêm việc của người khác với lý do gã có bằng đại học, do tinh giảm biên chế v.v và v.v
   Thậm chí ngay như chuyện sét đánh tan mái nhà điện phân mới làm, thân nhân bịnh chết …giám đốc cũng kêu gã lên để đổ thừa. GĐ bảo ba mày từng giúp tụi tao. Ba mẹ mày mất rồi, tụi tao cũng đã giúp đỡ chị em mày nhiều lắm (???). Không  hiểu vong hồn ba mẹ mày hiểu lầm,  có quở trách chúng tao không mà dạo này  gia đình tụi tao gặp rủi ro, em trai tao chết đột ngột…(???)
   Đến nước này gã thấy cần phải rời bỏ cty là điều tốt nhất.
   Lúc ba mẹ gã còn sống , họ đến xun xoe, khiêm tốn.
   Lúc có chút  bổng lộc, phong phanh sẽ được thăng chức, họ trở nên  vênh váo, hợm hĩnh và u mê tin vào dị đoan.
   Gã đi tìm chỗ làm mới và làm đơn lên Ban giám đốc  xin chuyển công tác. Các xếp bắt viết đến lần thứ 3 trong đơn xin chuyển công tác, rằng ngoài lý do không đủ sức khỏe,hoàn cảnh gia đình khó khăn , trình độ hạn chế như gã viết, gã phải ghi rõ cam kết không khiếu nại bất cứ chuyện    về sau, rằng phải viết  cám ơn sự giúp đỡ tận tình nhiều mặt  của BGĐ  trong thời gian qua… thì họ mới làm giấy chuyển công tác đến cơ quan khác.
   Họ bảo phải viết vậy không thì vong hồn ba mẹ mày quở trách, lãnh đạo sẽ kỷ luật họ (???).
   Lãnh đạo nào sẽ  kỷ luật họ chuyện cỏn con khi  một gã bốc xếp, đẩy xe rùa  làm đơn xin chuyển công tác  đã  ghi rõ như thế ? Lúc trước xin xuống làm lao động trực tiếp, gã  cũng phải làm đi làm lại lá đơn mấy lần theo yêu cầu của của họ với lý do sợ  lãnh đạo kỷ luật, sợ gã tráo trở….
   Vẫn chưa hài lòng khi gã viết như yêu cầu, họ kêu viết lại lần nữa.
   Không hiểu nổi những con người này.
   Gã sẽ vứt bỏ mọi thứ , sẽ ra đi. Chẳng cần phí lời làm gì. Kệ họ.
   Gã đã bị cắt thưởng, thưởng lúc đó nhiều hơn lương vài lần.
   Lương ít ỏi, gã phải ăn toàn bánh mì đặc,ăn đồ ngọt và uống nước thật nhiều cho bớt cảm giác đói để có đủ sức làm nặng.
   Về xin tiền chị, chị nhăn & la hoài. Ký sổ quán thêm thì không dám vì gã đã hứa trả tiền quán vào kỳ lãnh lương nhưng chưa trả được.
   Chưa bao giờ gã cảm thấy ham muốn, thèm khát những tờ giấy bạc như lúc đó.


  Hy vọng lóe lên khi bộ tứ của công ty tổ chức giải thể thao, giao cho đoàn thanh niên làm chủ xị.
  Giải 2,3 được an ủi bằng tiền . Đoạt giải 1 lại hoành tráng hơn : có những chỉ  vàng leng keng. Gã hy vọng, hăm hở đăng ký thi đấu bóng bàn đơn và đôi. Hy vọng và hy vọng.
  Nhập cuộc . Cù cưa dây dưa, lúc cầm vợt bằng tay trái hoặc tay phải tùy đối thủ cần phải loại, gã lọt vào các vòng trong  một cách làng nhàng.  Có người bảo gã “ăn hên”.
  Đến vòng đụng phải Phong- một tay trống  đỏm dáng  của đội văn nghệ cty  - gã vấp phải khó khăn thực sự. Ngay séc  đầu , Phong ào ạt giậm chân tiu như  bổ củi. Gã phải gác vợt dưới 15 điểm.  Séc  2, gã tăng tốc  tay ve, cò cưa  đẩy về  trái tay Phong. Tỷ số cân bằng 1-1. Sắp được ké chút tiền thưởng, gã hưng phấn tung vài trò tiểu xảo nên luôn so kè, dẫn điểm trước  Phong. Phong khiếu nại việc gã xẹc  giấu bóng, gã khiếu nại lại việc Phong  xẹc  giậm chân huỳnh huỵch. Trọng tài nhắc nhở cả hai.  
  Bất ngờ gã đổi kiểu  chơi, liên tục đổi tay cầm vợt- lúc tay phải lúc tay trái , ve đập  vụng  vít. Mọi người cười ồ khi Phong dính cú đập tay trái. Mặt phừng phừng, Phong khiếu nại. Nhưng đâu có điều luật nào bắt buộc phải luôn tung bóng cao quá đầu 0,5m hay cấm đấu thủ chơi bằng cả hai tay. Thấy đối thủ đang nao núng  lùi xa bàn trái với sở trường, gã quyết tâm dứt điểm bằng tay phải. Những cú đập liên tục , đôi lúc lại bỏ nhỏ đã kết thúc séc đấu.
  Gã đã có tiền đủ để không ký sổ nợ trong nửa tháng. Nhưng cũng phải nghe những tiếng chửi thề khá tục tĩu của Phong .
  Sắp chạm vào những chỉ vàng leng keng
  Hy  vọng đoạt giải  bằng vàng cứ óng mượt lên trong đầu gã. Chỉ nghĩ  thôi cũng thấy sướng.
  Nhưng kẻ đối đầu gã để ẳm vàng lại là Ngọc.
  Ngọc là đấu thủ từng  có hạng ở cấp phường hay quận gì đó, ở đẳng cấp trên cơ gã rất xa. Ai cũng đoán những giải thưởng do Đoàn TN  cty  chủ xướng  chỉ để dành cho Ngọc được  ôm nhiều nhất – những chỉ vàng và cả cô bí thư đoàn cty. Thậm chí có những  ý kiến đề nghị không cho Ngọc tham dự  với  lý do đây chỉ là giải phong trào.
   Gã bồn chồn, lo lắng vì vàng, vì ngán Ngọc. Gã không dám giỡn mặt cầm vợt bằng tay trái nữa.
  Vào  cuộc như  đi dạo mát nhưng  những cú xẹc  áp phê biến hóa, liền sau đó là những cú liên hoàn moi- giật- bạt đầy uy lực  của Ngọc  khiến gã chúi nhủi đỡ như con lật đật. Những cú đỡ bóng thi nhau vọt lên trần nhà, không thì lại rúc lưới. Phe gà nhà đông đúc vỗ tay rào rào tán thưởng Ngọc. Những tiếng huýt sáo , la ó gã. Ham đỡ bóng nên gã bị té , cùi chỏ đau ê ẩm.
  Séc thứ hai còn có nguy cơ thua thê thảm dưới xa  10 điểm.
  Gã phải đổi chiến thuật. Xin nghỉ giải lao giữa séc để dây dưa lâu thua.
  Cây vợt mút gã đang cầm chỉ hù được người mới chơi bóng bàn. Còn để chống đỡ với người có kỹ thuật bài bản thì thật sự là một thảm họa.
  Chớp nhoáng trong đầu, gã lượm cây vợt gai cũ rách của thằng bạn & lột một mặt gai cho còn trơ gỗ. Trọng tài cười khì, đồng ý cho gã sử dụng vợt này.
  Những tiếng cốc cốc rõ to, đường trả bóng xoáy là đà  như người say rượu khiến lúc đầu  gã giật mình còn hơn Ngọc . Những cú ép phê, giật của Ngọc không dễ kết thúc được nhanh như séc  đầu. Gã cố gắng bám đuổi điểm theo Ngọc . Ngọc  thua sát nút séc  này chủ yếu do vẫn còn ham biểu diễn những đường bóng đẹp cho cô người yêu đương kim bí thư đoàn cty “ lé” mắt xem.
  Séc cuối cùng - séc  của vàng, đôi bên đều quyết đấu.
  Gặp đối thủ quá năng ký, cửa thắng mong manh sợi tóc, gã không còn gì để mất thêm. Gần như đã thua, gã vẫn có chút tiền. Nếu  may mắn thắng, gã sẽ có một giấc mơ bằng vàng.  Gã sẽ chẳng cần quan tâm đến việc phải viết lại lần thứ 3 lá đơn xin chuyển công tác ghi để thỏa mãn những  yêu cầu kỳ quái  của BGĐ. Gã sẽ vứt bỏ hết những tiêu chuẩn, chế độ của NLĐ  và ung dung rời bỏ cty. Người gã như đã được thư giãn.   
  Những  tính toán, những đường  gài bóng hoặc đẩy ra các mép bàn, những cú giật-bạt-rờ ve- tiu thay đổi liên tục cùng với ôm bàn đôi công… đôi bên đều tung ra hết.
  Một bên sẽ mất sĩ diện khi để thua kẻ yếu . Bên còn lại quá ham được cầm chỉ vàng.
  Cả hai hùng hục bạt  ngược đỡ xuôi, té chổng vó hay giật trúng cạnh bàn đau điếng. Có lúc  lại ham đỡ bóng, quá đà ôm chầm cả người  xem. Khán giả cười ồ ồ, hò hét  hưng phấn.
  Gã đểu giả tung ra chiêu trò còn nhiều hơn lúc làm thủ môn chụp phạt 11m: “xí ” uống nước, lau bàn, kéo quần…nhằm  gây ức chế đối thủ. Gã đeo bám , rút bớt khoảng cách điểm, leo được đến 20-20. Công bằng mà nói, càng về sau Ngọc tự sát nhiều hơn gã .
  Chỉ còn 02 điểm thắng thua nhưng vẫn so kè chưa ai đạt được. Đầu gối gã hơi run, thoáng nghĩ : thua đến nơi rồi.
  Hai quả giật , bạt hiểm hóc  cuối cùng của Ngọc  đều ra ngoài mép bàn. Vỡ òa.
    vứt vợt, nhảy cẫng lên sung sướng.
  Ngọc đập gãy cây vợt, ôm mặt khóc nức nở. Cô bí thư đoàn người yêu vội ào ra lau nước mắt, ôm và dìu Ngọc đi. Mọi người sững sờ  nhìn theo, im lặng.
  Trở về nhà, người gã đau ê ẩm. Mu bàn tay dính dăm bào ở cạnh bàn  đau buốt, rỉ máu. Gã phải lấy nhíp nhổ , nặn ra từng tý một.
  Một vài kẻ nhao nhao khiếu nại Ban tổ chức  không xong nên xoay ra ép rủ gã đánh độ. Gã biết gã sẽ thua nhiều người nhưng gã chỉ muốn thua Ngọc. Bởi thực sự Ngọc  ở đẳng cấp trên gã rất nhiều.
  Thế nhưng Ngọc  nói không bao giờ cầm vợt nữa. Ít lâu sau Ngọc với cô bí thư  đoàn cty đã cưới nhau.  
   Còn gã ?  
   Các giải đơn và đôi đã đủ cho gã làm lộ phí ít ỏi  trong vài tháng để kiếm  chỗ làm mới.
   Và không bao giờ quay lại làm ở cty cũ.

Thứ Hai, 20 tháng 5, 2013

VÔ SẢN CHÂN LẤM TAY BÙN



   Đang  cặm cụi làm việc , hắn được Ban GĐ mời  chỉ một mình hắn qua để nghe CSKT đọc quyết định khởi tố… những người khác. Viên đại úy gườm gườm nhìn và đọc to tên hắn. Hắn chả có cảm xúc gì, chỉ đề nghị cho coi quyết định khởi tố vụ án. Viên sĩ quan lạnh lùng bảo đã đọc nhầm tên.
   Vụ án “ tham ô TS XHCN”  xảy ra trong những năm đầu thời kỳ đổi mới nới cũ, khá lộn xộn. Nhân vật chính bị tù nặng nhất là một người tự xưng cháu đại tướng đương chức M.C.T . Cô này vài lần trưng hình chụp chung  gia đình vị đại tướng khả kính, kể vanh vách sinh hoạt , quan hệ của họ mà chẳng ai trong cty biết thật hay vẽ.  Không rõ đây là trường hợp mạo danh kiếm chác hay là sự  dàn cảnh, bắn tỉa của các đối thủ cạnh tranh chính trị đối với ông ?
   Quá trình liên can tới vụ án nhỏ này, hắn biết thêm được vài điều mới lạ.
  Đổi mới tư duy, 03 phòng sáp nhập làm một. Công việc của hắn khá bận rộn, ôm đồm đủ thứ. Chị phó phòng bỗng  được cử đi học, không chịu bàn giao sổ sách cho hắn theo yêu cầu của BGĐ. Chị hay về lại bàn làm việc của chị, có lúc vừa thút thít vừa giành viết hóa đơn. Hắn cảm thấy ái ngại.
  Cái gọi là đêm trước thời đổi mới, tình trạng trộm cắp khá chộn rộn. Tan ca, nhiều CN “biến chất”  chôm đủ thứ bó quanh người, quanh hai ống quần; ngay cả 1 số bảo vệ cũng góp công chỉa tài sản XHCN tuồn ra ngoài. Các chỉ tiêu xin- duyệt  được đông đúc CB, NV sang tay nhau để cải thiện đồng lương thấp chủn. Hắn có lúc thấy, biết, thông cảm và lờ đi, miễn họ có đầy đủ giấy tờ theo qui định.
  Bản thân hắn cố sức “ thấm” tư tưởng XHCN, thời buổi XH đang khó khăn nên hắn chẳng cần nhu cầu gì nhiều, gói gọn trong đồng lương cũng đủ sống. Ham muốn, đam mê cũng nhiều nhưng phải “ đói cho sạch, rách cho thơm” như ông bà, ba mẹ  hay ví von khi dạy dỗ hắn. Nhiều gợi ý bồi dưỡng  mấy chỉ vàng , bằng mấy tháng lương của hắn. Cũng thấy thòm thèm  nhưng hắn vẫn lắc đầu. Bởi hắn rất sợ ở tù, làm mất danh dự gia đình.
  Sự đời thường nhiều thay đổi. Nếu bây giờ hắn được ngồi lại chỗ đó, không chừng hắn sẽ đổi ý.
  Nhưng lúc đó hắn rất khó chịu với bà quản đốc và vài kẻ nhân viên gần gũi với bà. Bà này ăn mặc lùi xùi, có vẻ cực khổ “ bần cố nông chính hiệu”. Hàng ngày , bà hay lượn lờ quanh bàn làm việc của hắn, hiếm khi không buông một tràng than thở :” Chúng mày ngồi mát ăn bát vàng sướng nhé. Chỉ có chúng tao thuộc tầng lớp vô sản, chân lấm tay bùn cực khổ “. Nhìn vẻ trắng trơn, chả dính tý mồ hôi bụi băm của bà, nhiều lúc hắn muốn văng tục.
  Không ngờ bà quản đốc và nhóm này lại là đường dây chính  trong vụ án “ tham ô TS XHCN “ mà hắn  là kẻ trực tiếp “ có trách nhiệm & quyền lợi liên quan “ cùng với cty. Hắn làm đúng qui định của cty, không nhận tiền “ bồi dưỡng “ nên chả sợ; chỉ hơi ngao ngán, bực mình với người tự xưng cháu của ông đại tướng.
  Nhận được giấy triệu tập lên phòng CSKT vài ngày, được mời ngồi uống trà, hút ba số và chờ các ĐTV lâu lâu đến hỏi han rồi bỏ đi do bận việc . Sốt cả ruột. Sau đó thì hai bác ĐTV chính thức trổ tài “ hù dọa”, nhắc mức án của tội tham ô rất nặng. Hù nhiều kiểu không xong, hai bác lại gợi mở: nào là anh đã được đào tạo dưới mái trường XHCN, có kiến thức; nào là gia đình anh có truyền thống CM…nên anh phải làm nhân chứng giúp tụi tôi, góp phần mở rộng điều tra vụ án đ/v ban GĐ và có thể nhiều người khác nữa. Mọi việc chúng tôi đều có đầy đủ bằng chứng rõ ràng hết cả rồi.
  Hắn uể oải đáp : “ Nếu các anh có đầy đủ bằng chứng rồi thì sao không bắt họ luôn đi, cần gì đến tôi”. Hắn ký vào biên bản hỏi cung, ra về dưới cái nhìn hậm hực của các bác ĐTV. Hắn và họ đều hiểu rõ : đáng lý hắn phải là kẻ đầu mối vụ án, phải ngồi tù nặng nhất. Rất may là hắn không nhận tiền và xui rủi cho những kẻ khác hô hào chống tiêu cực nghe quá  sướng nhưng  lại âm thầm sau lưng hắn để  bắt mối, hạnh họe  nhận tiền.
  Chẳng qua là sự đấu đá, giành ăn nên cố tình gài bẫy, tố cáo lẫn nhau mà thôi.
  Ngày  xử vụ án tham ô, gã phải có mặt cùng các bị cáo và đại diện ban GĐ. Quan tòa xướng tên bị cáo, quắc mắc nhìn hắn và “mời “  ngồi vào hàng ghế bị cáo. Một lát sau lại bảo rằng đã nhầm lẫn .
  Bà quản đốc nghiêm nghị khi  bị kêu ngồi vào hàng ghế bị cáo thì bật khóc tỉ ti và xưng con với mấy ông tòa.
  Khoét sâu vào việc hắn là người quản lý trực tiếp việc xuất hàng, các quan tòa nhiều lần hỏi đi hỏi lại bị cáo chủ chốt ( người tự xưng cháu ông đại tướng) rằng hắn có nhận tiền của bị cáo không , có nhận thì nhận mấy lần… Cô gái bị cáo ủ rũ, có lúc nhìn hắn khá lâu nhưng rồi đều  khẳng định dứt khoát : có gợi ý đưa tiền , vàng cho hắn nhưng hắn nói không dám nhận . Nên lần sau cô không đả động đến việc đưa tiền nữa.
  Ngược lại đối với bà quản đốc thuộc thành phần “ vô sản chân lấm tay bùn chính hiệu” và nhóm nhân viên được BGĐ đánh giá giỏi giang, mẫu mực, cô bị cáo khai rành rọt quá trình móc nối, nhiều lần đưa nhận tiền với số tiền bao nhiêu, vào ngày nào.
  Tòa xử xong, hắn buồn bã ra về. Thằng bạn thân tâm sự : Đáng đời cái đám đạo đức giả hay lên mặt ta đây dạy đời. Cháy nhà mới  lòi ra những mặt chuột.
  Hắn và thằng bạn thân lúc đó đâu hình dung ra được tội “ tham ô TSXHCN “  giờ ít được nhắc đến. Bây giờ ai cũng sục sôi chống con bạch tuộc   “ tham nhũng”  trên multimedia. Cái con bạch tuộc  có vẻ giống như ma trơi ấy xuất hiện từ đâu tới, ai chống  và chống bằng cách nào cho hiệu quả ?
  Hắn vốn ngu dốt,nhát chết… như vô số xếp không ngại gì mà không phang thẳng vào mặt hắn nên hắn  không thể nào biết rõ ràng điều gì.  Phải chăng con “ tham nhũng “ thoắt ẩn  thoắt hiện, lúc bé tý hin lúc lại to kềnh càng nên việc hạch ra, hô hào chống  con bạch tuộc này thì quá dễ dàng hơn tém gỏi nhậu  còn ai làm thì…eo ơi ? Mèo mướp lại hoàn mèo, vô sản lại hoàn vô sản thực sự ?





Chủ Nhật, 19 tháng 5, 2013

LẠC LỐI MIỀN TÂY


17:24 13 thg 8 2012

Này cô bạn nhỏ của tôi ơi
Đem đến quanh tôi những nụ cười,
Những phút ngu ngơ mà thích lạ
Để hồn tôi chẳng phải của riêng tôi

Vĩnh  Long  nào có cách xa đâu
Đường xá nơi đây vẫn thuộc làu
Tôi mơ nghịch nước bên sông nhỏ
Lại sợ lỡ làm ướt cô sao....?

Trời chiều nghiêng tiếng nói chao đi
Không biết tôi - cô đã nói gì
Vấn vương trên lá hay theo gió???
Chỉ thấy vui hơn, chẳng biết chi.

Chúc cô vẫn " nhỏ ", vẫn xinh xinh
Xây những ước mong của chính mình.
Tôi làm lữ khách bên đường ngắm
Lạc mộng reo vui .... tưởng của mình.



13/08/2012
T.Q

Thứ Hai, 13 tháng 5, 2013

NGÀN NĂM HƯƠNG TÍCH ĐỘNG


Kỷ niệm  tròn một năm ra thăm quê ngoại. Sợ đi máy bay nên cứ lần lửa hứa hẹn hoài. Chị ruột bực mình  :” Mày là đàn ông  mà nhát thấy ớn, lên máy bay sợ  thì cứ nhắm mắt lại. Tao đã đặt vé rồi đấy “. Thế là vi vu một tuần ngắm cảnh chùa Hương, chùa Bái đính, thành cổ Hà nội…

Gập gềnh xe vút gió
Em thăm lại chùa Hương
Xình xịch xe vừa đỗ
Các anh ( cò) đón rộn đường

Xuồng lá tre ken đặc
Em nhảy xuống tròng  chành
Chị đu người vẫy xuống :
Nhang  sớ  mới lòng thành

Khua  chận vào bến Đục
Sợ  chẳng mua món nào
Chị bán hàng ra tiễn
Lanh lảnh tế giời  cao

Đền Trình soi Ngũ nhạc
Vắt vẻo chim cuốc chào
Phó nhòm thân thương bám
Tanh tách chụp, yêu sao

Suối Yến điệu  trong veo
Em  khát khao đánh ực
Giật mình ngó voi phục
Mất một đuôi hồi nào

Đây rồi Hương tích động
Người chen hương  vẫy  chào
Em vuốt ve nhũ đá
Mơ bỉm bim thưở nào

Nàng long lanh tay chắp
Em lân la ngó vào
Lòng thành em khấn Phật
Vai kề vai ước ao