Thứ Hai, 29 tháng 4, 2013

... VÀ SÚNG ĐÃ NỔ.



-Và súng đã nổ…Các tập đoàn của chúng ta đang lâm nguy.
  Nghệ sĩ  đánh cá  Al Capon đai quanh người  cơ man nào súng  nào bút, hô nhớn.
  Bố già khẽ  nhíu mày, phấy tay.  Lập tức các giang hồ khu chợ Ba Cẳng nhào vô xốc nách Al Capon lôi xềnh xệch, làm rớt ra mấy  chai rượu lậu. Cuộc chơi không dành cho các gã giắt quá  nhiều cảm xúc .
  Thì ra đây là cuộc họp giao ban tuyệt kín của những  ông trùm tài phiệt ở khắp  các bộ tộc Ngân Hàng, Đầu Cơ trên thiên địa ... Địa điểm được chọn sát bờ  kinh Tham Lương đen ngòm nhằm bí mật bất ngờ, an toàn tuyệt đối. Nếu có biến sẽ dễ dàng nhảy xuống kinh tẩu thoát.
 Súng đã  bị lột hết bỏ ngoài phòng, vẫn còn đầy đủ  những cái ôm hôn thắm thiết.
 Hội nghị bắt đầu, khẩn trương nóng bỏng. Các ông trùm lè lưỡi thay súng, chỉ tay  vào mặt nhau đấu khẩu gay gắt.
 Ông trùm Gộc đập bàn, tất cả lăng như tờ.
 Gã trợ lý bô giai, óng mượt   của trùm Gộc  vội xun xoe, lập cập đứt quãng đọc  tóm tắt các ý kiến đóng góp, phản biện :
- Diễn viên đẹp chai Kim Joong Ủn đang so dây đàn lúc căng lúc chùng dưới  hầm địa đạo. Cậu bảo nếu không cho cưới các nàng Kim Ngân để kiếm tý xiền, cậu sẽ phóng ngay tên lửa đạn đạo vào nhà chúng ta.  Phen này tất cả các bà mẹ vợ tương lai của tập đoàn chúng ta  chỉ chờ nước nổ tim mà chết; không còn ai để mà  néo dây  tý của hồi môn đầu tư nữa.
-Trung Đông đang căng cứng kịch liệt. Tàu bay, tàu chiến bay rợp trời như chuồn chuồn trước bão. Nguy cơ đông  đúc các  nàng Tiên Huyền rủ các chàng Ả Rập  đeo mặt nạ oánh bom tan tác , chẳng thèm cởi mở dân chủ cho đẹp mặt Hoa hậu Đồng Tiền nữa. Dầu với Lửa ơi là dầu lửa. Chúng ta vẫn còn yêu các nàng.
-Đáng sợ nhất là nhóm  BCS  Pol Pót không sợ SIĐA, không  thèm xài bao CS “ Tên Lửa “ mà chỉ dùng trần xì cày với cối, cứ thế mà phang tới  với các nàng  KJC ( không phải SJC). Như vậy mới triệt để hiệu quả, thời gian đâu mà cà kê dê ngỗng tán tỉnh nàng nhà Đầu Tư.  Pót chít rùi nhưng đã lây mầm bệnh kiểu này tràn lan sang Phi châu.
-Chứng khoán kéo lên thì chốc lát, tụt xuống dài thăm thẳm tới ngón chân. Các thế lực cạnh tranh thù địch đòi cởi phắt luôn để bảo vệ môi trường đầu cơ lành mạnh, hòng mua rẻ rúng nàng Kiều của cụ Tiên Điền. Nhưng hiệp hội “Kê Đầu ” phẫn nộ phang ngay : phải kéo váy nàng Kiều lên để bảo tồn quốc hồn  quốc túy, kín kín hở hở mới hấp dẫn  đông đảo dân chúng mua vé vào xem. Họ thắp nhang cầu khẩn chúng ta hỗ trợ mạnh mẽ . Lý do nếu  lỡ có  đốt tiền để hơ ấm bàn chân nàng Sheheradadze  thì  cũng chẳng đáng là bao so với chuyện in tiền không kịp để trả cho bà con rút tiền ồ ạt khi nghe phong phanh gã Chí Phèo rỉ tai.
 Trùm Gộc  ngắt ngang ,quắc mắt  nhìn vào mô hình tác chiến  chứng khoán, đầu tư :
-Chí  Phèo là thằng nào ? Ở đâu ?
-Dạ ngài Gộc. Chí là thằng cô hồn ở miền Nam Cao. Nó đã Chí lại còn Phèo, chuyên nghề rạch mặt ăn vạ khắp nơi, về  bất cứ chuyện gì . Nó còn oang oang mơ được bóp ngực bà Ba nhà…
-Hả ? Xử lý ngay !
-Dạ không phải ạ. Bà Ba này là của lão Kiến chứ không phải bà Ba của ngài ạ.
 Tổng kết hội nghị, trùm Gộc mệt mỏi phát ý kiến chỉ đạo :
 Thưa các ngài ! Tổ quốc của các ngài đều là Đồng Tiền thì tại sao phải sợ, đổ thừa đủ thứ hả ? Chiến tranh ư ?  Dân (làm ) chủ ư ? Nhân dân hay quân chủ ư ?  Mọi thứ đều chẳng  sống dựa vào tiền hay sao? Còn tiền, còn người xài tiền là còn tất cả. Có tiền mới nuôi nổi  bộ máy thực thi công lý, dân chủ hiệu quả. Có chính quyền nào phục vụ dân làm chủ hay dân chủ hỗn quan hỗn quân  hoặc sau đó thành độc tài mà không xài đến tiền không ?  Chính quyền nào lỡ xài tiền nhiều quá như nhà bác Shịp bác Hy, ta lại cho họ vay. Có vay phải có trả. Nếu nhà nào hỗn loạn, có nhiều tên Phèo  tính  xù nợ thì  ta cổ võ các nhà khác mua võ khí phòng vệ  đám Chí Phèo. Phèo dám xù, dám đốt  nhà nó được thì chẳng kiêng cữ gì xù, đốt thêm nhà hàng xóm.
 Các ngài có bao giờ nghĩ rằng nhà Cờ Hoa hùng mạnh, là kho vàng của của thiên địa lại đang là con nợ khổng lồ chưa ? Nợ ai ? Nợ chúng ta, những người cho vay chứ còn nợ ai. Còn xứ có  đông đúc kẻ tha phương bị miệt thị là  “ tàu ô, tàu ghẻ “ có bao nhiêu gã  tỷ phú hàng đầu trên thế giới, các ngài biết không ? Họ đều là bạn làm ăn “ hảo xu cù”, liên kết với chúng ta. Một vài kẻ trong số họ tưởng mình cho vay, mua nợ được tùm lùm là dễ dàng tách khỏi chúng ta, quậy đòi làm Chí Phèo ở biển Đông và lăm le nhiều nơi khác. Vì thế ta mới triệu tập các ngài để tìm kế hóa giải, thâu tóm và xử lý họ về với chúng ta. Chiến tranh tiền tệ giữa chúng ta và nhóm tài phiệt ăn mảnh này đã xảy ra từ lâu, không cần đợi gã Al Capon đỏm dáng  kêu gào. Phắc – giu !
 Thưa các ngài !
 Nhà nào thắng hay thua trong cuộc chiến cũng đều cần tiền để khôi phục, để trả nợ vay, trả tiền chiến phí. Nhà thắng cuộc được bồi hoàn chiến phí , tiền cũng về ta vì ta đã cho họ vay. Nhà nào  không muốn vay trực tiếp ta thì ta tái bảo lãnh, mua cổ phiếu của những kẻ cho họ vay. Chằng chịt, đan chéo tầng tầng lớp lớp. Tôi đố các ngài phận biệt rạch ròi được đồng tiền nào thực sự của nhà nào, của bá tánh nào . Chính vì vậy ta mới phân bổ các ngài cai quản, bám chặt vào từng nhà.
 Ông trùm giơ một nắm dấu đen như  củ khoai sùng bốc mùi, mớ giấy lộn giống như giấy đã chùi m...cái Hến ghẻ :
 Những  thứ này đều giống như rác thải hôi hám nhưng tại sao ta phải cất giữ trong hầm két an toàn ? Đó là những thứ  còn qúi  hơn kim cương , vì nó được bộ máy công quyền các nhà xác nhận nợ chúng ta. Không cần đảm bảo bằng vàng mà những trái phiếu, tín chỉ, triện khoai lang… này được họ đảm bảo bằng trăm ngàn khoản thuế với lệ phí khổng lồ thu từ bá tánh.
 Thưa các ngài !
 Vì vậy chúng ta cần khuyến khích tất cả các tập đoàn mọc ra thêm đông như tập đoàn quân Nguyên, vay nợ  đầu tư chi xài thả giàn hay sau đó bị xóa sổ hoặc thoi thóp xin vay tí cháo. Chúng vẫn là quả đấm thép để chúng ta và đông đúc những kẻ đu bám theo ta đều  hái ra được tiền.
 Giải tán hết ! Để ta đi gặp Thị Hến xả hơi một chút.

Thứ Tư, 24 tháng 4, 2013

CHIA TAY QUAN HỌ


Họa lại bài MIẾNG TRẦU KỶ NIỆM của bạn TAM ANH ĐƯỜNG QUÂN TỬ :


Mình về anh chẳng cho về
Trả anh nón thúng , anh mê thật rồi
Trả anh căng mọng áo sồi
Trả anh mái tóc, đôi môi mịn màng
Đừng đi – em nhé – vội vàng
Lỡ  cong đuôi mắt, bước quàng sang anh
Ngẩn ngơ anh vịn lá cành
Em che duyên ước để dành anh nghe
Ngắm nhìn dải lụa anh mê
Cho anh nắm chặt, dắt về nhé em.

Hình các anh chị quan họ trên blog TAM ANH  thật dễ thương.
Mình chôm về dán trên LỐC mình. Thú thực cũng hơi ngại vì chưa xin phép gia chủ.Sợ mọi người nghĩ rằng mới len chân đi coi quan họ xong thì đã thành kẻ trộm rồi.


MỘT ĐÊM BÊN SÔNG SÀI GÒN


Đêm cạn gặp phải nước rong
Lao xao tép nhảy nặng lòng ưu tư
Lục bình thôi hết lắc lư
Miên man gió sớm, cỏ như  thấm buồn...

Thứ Hai, 22 tháng 4, 2013

XIN ĐỂ TIM TÔI MÃI NGỦ YÊN!


Nghêu ngao gã Zét :
Thời gian có đợi có chờ
Người muôn năm cũ vẫn phờ râu trê

Ngọ ngoạy tý với thời gian .
Một sếp bà trước khi hưu đã thăm ông BT- Trưởng ban tổ chức CP đã hưu và đương nằm viện chờ ngày về đối ẩm với với các cụ Mác, Lê. Sếp bà kể rằng ông BT có hỏi “ các con ông Zét Ngủm bây giờ sinh sống thế nào “
 Đã 11 năm ông Zét Ngủm cùng “phu nhân” chầu trời, gã Zét Cóng nào biết mặt ngang mũi dọc ngài BT ngoài đời ra sao. Gã chỉ là tên cửu vạn, hằng ngày vật lộn ở nấc dưới cùng theo học thuyết Maslov. Cũng có lúc gã được làm nhân viên bét dem nhưng gã phải nhanh chóng nhường chỗ để chia xẻ  công việc đó cho 4 bác lính cô lính cậu, cháu các bác.
Xếp phó mượn tên gã để chửi xéo bầy lính cô cậu :” Một mình thằng Zét  làm việc của 4 đứa chúng mày mà vẫn xong. Còn chúng mày thì…”. Lập tức cô cháu ruột của bác chánh sếp cũng mượn tên gã , vặc lại : ” Cháu nhớ hồi đó các sếp chê anh Zét thậm tệ mà. Anh ấy than các sếp quên mất việc lên lương theo luật lao  động… “.

Bỗng những lời nói của cô giáo dạy văn người Huế vọng về :
Thời gian thấm thoát thoi đưa
Nó đi  đi mãi, có chờ chờ ai!
Lại 12 năm nữa trôi vèo qua. Đột nhiên ông trẻ tổ trưởng kêu gã về gặp cụ trưởng phòng có chuyện. Gã về, chẳng có cụ nào gặp và chỉ bảo chuyện gì.
Thì ra xếp Tổng bực ứ chuyện trộm cắp, rối bùng ở nhà máy B . Họp giao ban , chẳng ma nào nhận trách nhiệm; lỗi chẳng biết tại ai,tại  bộ phận hùng hậu nào. Xếp giận dữ : “ Ông Zét hiện đang làm ở đâu ? Sao không điều ông ấy về quản lý ? ”
 Bởi Zét từng phải né tránh và đương đầu với  dao búa của các bậc giang hồ, đại gia; đương đầu với những con ma chuyên hô hoán chống tiêu cực đòi giải tán tổ gã, đòi đuổi cổ gã đi cho khuất mắt.
Thế nhưng gã Zét đã vài lần hưởng  xấu số về việc nhắc đến tên gã, từ lời của ông cố đại tướng- UVBCT đổ xuống ông bí thơ chi bộ be bé nên gã ngán ngẩm. Việc nêu tên gã Zét  vu vơ rồi thả đó khác nào để gã Zét phải chuốc thêm hận thù, ghẻ lạnh cho bầy kền kền rỉa thịt.
Vài năm sau lời nhắc  tên gã Zét  của cụ Tổng trẻ tuổi, gã vẫn sắm vai nhân viên hạng bét, luôn đội cuối bảng để chờ bị trừ KPI theo qui định, tiêu chí chỉ lựa chọn vài % đạt yêu cầu và làm thế những việc các lính cô lính cậu, cháu bác không muốn làm.
Chỉ cần cột mốc  2 lần nhắc đến tên Zét, gã đã phung phí xài mất 23 năm vàng ngọc.
Gã chẳng hề mong mỏi các quan bác, sếp chú nhắc  đến tên gã nữa.
Bởi chỉ vài lần nhắc đến tên gã như vậy thôi là Zét sực tỉnh , nhớ vài cái mười mấy năm nữa sẽ trôi qua. Khi đó không chừng gã đã trôi dạt về dòng suối xanh trong để điếu đóm hầu cờ; bưng tráp hầu thơ văn , triết lý  cho các cụ Mác, Lê xướng họa, đối ẩm.

Từ trong tim Zét, gã chỉ mong các bạn bè thân thiết- vui buồn, sướng khổ có nhau- thi thoảng nhắc đến tên gã mà thôi.




Thứ Sáu, 19 tháng 4, 2013

NHA TRANG- MÙA THU ĐÃ VỀ CÙNG GIÓ


12:53 5 thg 11 2012
 
                                         Tặng cô em  XXXX



                                                                                         
       S  Gió đượm bun
        Nng vàng trên mt lá.
     Thu  vt lá rơi kìa
       Nng hi h leo cây.

                             Nha trang chiu chm đưa tay
                    Nng cung quýt bi dn xa ngn Gió
                    Đêm xung dn, ghế đá kia b ng
              Cho tình nhân đếm bước ta b vai.
      C vn mn màng nâng đ du chân ai
   Ch có Nng nơi xa đang đau kh

                                          Nng vi nh bin tung sóng  Gió.
                                                    Nước  chơi vơi,
                                              Bin thm mt tr li,
                                 C nm xung , đôi tình nhân  che ngc…

                           Nng vi vã nh ánh đèn ro rc
                     Dìu Gió v ru gic ng nh nhàng say.


Thứ Hai, 8 tháng 4, 2013

MỘT LẦN SÒ ĐI XE BUÝT- XỜ CẦN THƠ


Ủ  nhàu nhét vội cạp quần
Giày khua lộp cộp dọ dần lối đi
Ba lô đè nặng xuân thì
Đường xa chằng chịt, Sò đi hướng nào .

  Sò móc túi , đếm tiền và suy tư. Đành tự mình kiếm xe bus  về bến  Cần thơ . Xong việc vài ngày , Sò không muốn  làm phiền các đồng nghiệp chỉ  vì cái chuyện cần gấp nho nhỏ . Họ đều nhiệt tình nhưng có vẻ rất bận.
 Hôm đến Cần thơ trời đổ mưa ào một phát, ngồi quán café thiếu vải vẫn nực ơi là nực . Ngày về, Sò kiên nhẫn chờ xe bus dưới nắng sạm da, đưa đẩy làm quen dọ đường với  một chị cũng chờ buýt- xờ. Chị bảo dạo này phải chờ xe bus khá lâu, không như lúc đầu. Những ngày đầu, xe bus cần lấy công. Không có khách thì cũng phóng vèo đến điểm đúng giờ.Trông  hao hao  giống như tình yêu thưở ban đầu.
-          Tới  đâu ?
-          Anh ấy  tới  bến xe Cần thơ - Maximax . Chị đi cùng trả lời giùm.
-          Năm ngàng !  Cô gái xé vé cái roẹt. Mồ hôi chảy vòng quanh đôi má bầu bĩnh, chui tọt xuống cái áo căng phồng chật chội.
 Chị đi cùng nhắc  khẽ : anh coi chừng đám chen lấn, móc túi.
Mùi mồ hôi khét  lắng đọng vòng quanh. Có tiếng đối đáp giữa cô bán vé và người đàn ông  khẳng khiu :
-          Cho tui thiếu  500 đồng. Tui hết tiền rồi - Người đàn ông lộn ngược mấy cái túi áo để chứng minh .
-          Tui đã xé  ”dé”  năm ngàng  gồi . Ai cũng  “dậy”  thì lấy tiềng  đâu tui bù.
  Tiềng chớ không phải tềnh...
  Xem chừng không lay chuyển được cô gái và sự đồng cảm của hành khách, nguời đàn ông moi xấp tiền trong bịch nilon, lựa tờ 500đ trả cho đủ tiền vé.
  Nắng gắt , nóng  hầm hập trong  xe và giọng cô xé vé khô lại, ngắn ngủn dần. Người đàn ông khẳng khiu khều nhẹ : dạo này xe buýt xuống cấp quá.
  Xuống xe. Chưa vội về ngay SG mà tắp vô quán café cho mát mẻ. Thả khó thuốc bay lơ đãng , Sò nhẩm tính. Mới đi có một lần, Sò đã tiết kiệm được 45.000đ . Này nhé : 50.000đ ( xe um) – 5.000đ ( xe buýt xờ)= 45.000đ. Nếu đi ích xì ( X!) lần được 45.000X! xiền , Sò sẽ ra vùng Biển Xanh , thả giàn xơi  café  Capuchino với cô em gái làm nghề (nhà)  vác giáo.
  Có cụ non nào đó đã đặt vấn đề hiệu quả : Nếu  Biu Ghệt đánh rơi tờ 100 USD, ông có cúi xuống nhặt không ? Và kết luận “ không nhặt ” vì chỉ dành thời gian 01 phút kiếm tiền, bác Biu có thể tạo ra số tiền gấp nhiều lần tờ 100USD.
  Vậy chỉ một lần chờ  đi xe buýt- xờ, Sò đã cùng xài ké vung vít hàng tỷ đồng của xã hội Biu Ghệt . Đại gia là đây ! Nhằm nhò gì !
   Quan trọng nhất : trong túi  Sò vẫn còn mấy tờ giấy bạc nằm yên , dịu dàng chờ  Sò móc ra xài.
  Sướng quá !  



Thứ Tư, 3 tháng 4, 2013

HA…HA…A ! CỤ LUẬT PHÁP ĐANG ĐÈ BÀ CÔNG LÝ !!??


-       -          Ngày mai em sẽ bớt nhậu . Có vụ này đương ngồi xử cũng hay hay.
-          Thế ra bác bỏ nghề culi đi làm chánh tòa hay thầy cãi à. Bác đi học hồi nào mà giỏi thế.
-          Không phải bác ạ. Em chỉ ngồi hóng hớt thôi. Vụ này coi bộ nghiêm trọng đáo để. Nghe đồn cụ Luật nhà  bác Pháp tính đè bà Công con cụ Lý ngay tại  nhà cụ Vươn giữa thanh thiên bạch nhật, làm bà Công  hãi quá, vứt cả dao lẫn quả cân để vội  giữ cạp quần. Khiếp! Phen này hai ông bà ly dị chứ chả chơi.
-          Là sao ? À. Thì bác huỵch tẹt nói thẳng ra chuyện nhà cụ Vươn bị cưỡng hiếp nhầm cho rồi.Em có nghe phong phanh. Em đang cô đơn, tủi thân muốn khóc .
-          Em chả rõ.Nín nào!  Nghe đồn cụ Vươn còn làm khỏe, ăn khỏe lắm các bác ạ.Ngoài ba chục ếch ta dùng để ngả lưng, cụ còn tự tay khai khẩn thêm mười mấy ếch-ta chả biết của chủ nào. Cụ thắc mắc bao năm không  biết chủ cũ ở đâu để mang biếu cặp cá. Giờ thì bọn đi hôi cá nó khoắng sạch sẽ rồi.
-          Chời ! Dững năm mươi  mấy hếch- ta cơ à. Chẹp ! Em thèm nhỏ cả dãi, đang mơ  kiếm cái ao con vài chục mét vuông  để làm mô hình VAC . Huống hồ mấy bác Cường hào dòm sát vách nhà cụ Vươn. Liệu cái thần hồn.  Của này đáng xếp vào diện “tự ý làm địa chủ một mình “
-          Èo. Em đang nghiêm túc  nói đến cái vụ đang xử nhà  cụ tên Dươn hay Vươn . Cụ Dươn thản nhiên bảo tòa : Tớ chả cãi lại đám  hà bá lặn ngụp lén  gặm đất.Tức khí tớ quăng bom một phát cho nó lòi ra cái sự hình. Luật & lệ làng bênh nhau  là cái củ khưng  gì. Đếch biết nổi với bọn này.
-          Chuyện ! Bác nói cứ giống như bác trên cả thành hoàng của  làng. Đến lúc già yếu, neo đơn thì đừng bảo : tao không dựa được thằng cháu Luật thì tao lại nương nhờ  vào cháu gái Công nhở. Rủi  mấy  ông bà chiến sĩ  được ôm trọn quả bom, gia đình họ khiêng xác diễu hành để đòi nợ máu nhà cụ Dươn. Mệt quá họ  đặt các quan tài  ngay cửa nhà bác thì sao ? Không khéo vừa cù cưa gần nhà bác, bác  mất ngủ la toáng lên. Bác lại rải đơn kiện tới ông Trời chứ chả bỡn.
-          Thảo nào . Lực lượng cưỡng chế đông đúc, phối hợp tuyệt vời  như  thế nào mà để cả nhà cụ Dươn tẩu thoát được .Chắc họ không nỡ  làm to chuyện xương máu ? Hay nhà cụ Dươn đã bí mật  đào địa đạo chằng chịt nhể ?
-          Hêhê. Rỉ tai bác thôi nhe. Cái nhóm bố già  nhà ông huyện tưởng bở dây máu ăn phần  nhà cụ Dươn &  các ông bà chiến sĩ. Đau thương quá , họ chỉ đạo ngược lên trển, san phẳng nhầm xừ mất cái túp lều của con gái nhà bác đấy.
-          Thôi chết. Bỏ bu em rồi. Em phải đi nhờ các luật sư và mần đơn thưa tới ông tòa ngay  mới được.