Thứ Hai, 28 tháng 7, 2014

VÌ SAO DÂN OAN GÀ KIỆN DAI DẲNG


Mặt Bao Chửng chuyển dần sang tái đen. Rầm :
- Tại sao ngươi không lo cày xới bắt giun mà đi khiếu kiện hoài hả ? Oan gì mà oan ? Còn oan thêm như thế nào nữa ?
Gà Lá Chanh sụt sịt quẹt mỏ, mắt đỏ hoe mếu máo :
- Từ khi tổng Cóc vẽ dự án, giải tỏa khu chuồng Gà nhà con. Con được đền bù một bu gà ngay mặt tiền ruộng lau sậy…
- Ta đã thuộc làu những câu này rồi !!! Thấy mào đỏ môi xanh của ngươi ta biết ngay khu này đã được đô thị hóa, đời sống khấm khá, thoát cảnh bần nông. Ngươi đã sắm xe Mẹc chửa ?
- Con lỡ nhanh nhảu nhận tiền đền bù sớm nên chỉ sắm được chiếc Rim thôi ạ. Huhuhu. Nhà thằng Cò ù lỳ kỳ kèo, chuyên gom các vé dự án…
- Ngươi đừng có so bì với nhà Cò nhiều công trạng, cống hiến bao đời từ thôn đến huyện. Nhưng nếu thấy có hành vi cấu kết tham nhũng, ngươi ghi âm-chụp hình gởi ngay cho ta. Ta Cẩu đầu trảm ngay lập tức.
- Con sợ. Con thấy thua thiệt, tủi thân con quá đỗi. Hức hức. Hôm kìa , cụ Lý chui vào bu gà nhà con, đuổi mãi không chịu ra.


- A , cái thằng Lý Toét này láo nhỉ ? Thế nó tính cưỡng đoạt mày hay bu gà nhà mày giữa ban ngày ban mặt hở ? Chiển Chiêu đâu, bắt ngay…
Chiển Chiêu quắp hai dao mổ lợn hai bên nách, đã sẵn sàng.
- Dạ…dạ…Để con trình bày nốt…ngài đừng nóng vội dễ nổi mụn… Con sợ quá, lạy cụ Lý cả nón xin tha. Con dời ngay nhà con đến bụi chuối, tránh Toét chẳng xấu mặt nào. Nhưng hôm kia cụ huyện Đề lại chui vào bu gà nhà con, cứ ôm con giãy đành đạch…
- Dạo này tệ nạn cá độ, đánh đề, xì ke… rộ lên như nấm. Ta muốn bó tay, nơi nào cũng dồn chuyển lên cho ta xử. Hừ.
- Dạ. Ngài Bao Chửng nhầm rồi ạ. Huyện Đề là thầy ủy viên thư ký, trợ lý cho quan Trùm Huyện ạ.
- Xin lỗi, ta nhầm. Ngươi nói tiếp đi.
- Con di dời nhà con đến ao sen của làng, trên bộ dưới thủy, phong cảnh hữu tình. Ngỡ ngay giữa đình làng, quan nào cũng phải sợ tiên tổ trách mắng khi làm những điều xằng bậy. Ấy vậy mà đêm qua cụ Trùm Huyện đã chui vào bu gà nhà con, ôm chặt con, nói thế này “ Yên nào. Tao đã thương mày ngay vụ giải tỏa, tao sẽ đền bù thêm , mày phải thương tao cho đều…”
Trợ lý Cong Tôn Sắt khẽ ghé tai Bao Chửng, thì thào : có lẽ thông tin cá nhân của mụ Gà được chích ngừa vaccin các loại đã bị tiết lộ, phát tán. Bao Chửng vuốt râu, gật gù suy tư :
- Sao nữa ? Ngươi kể mau!
- Con…con…Con cắm rơm đội cỏ mong ngài tróc nã ngay con mẹ Điêu Thị Thu Hà, gô mụ về công đường xử trảm ạ.
- Thôi. Ta đưa ngươi mũ mão hia nón với bảo kiếm để ngươi xử luôn cho rồi. Cạnh tranh sắc đẹp với nhau thì cũng phải công bằng, dựa theo luật “ sắc đẹp “ chứ. Mai ta sẽ bảo Cong Tôn Sắt soạn thảo thêm chi tiết, tỉ mỉ , luật hóa chuyện này.
- Ấy chết. Ngài ơi! Đừng! Con đâu có ghen tị, oan cho con quá. Cụ Lý , bác Tuần sẽ ngày đêm núp ló, lăm le bên bụi chuối, dưới ao sen thì lại khốn khổ thân con. Huhuhu. Chỉ bởi Điêu Thị Hà đẹp lẳng lơ, các quan Huyện - Đề - Lý bị các bà canh me bắt quả tang nên liên tục trốn chui vào bu gà nhà con , quấy rối nhũng nhiễu con cả ngày lẫn đêm ạ. Con sợ có ngày mất cả đời con gái lẫn cái bu gà. Hức hức. Xì…


Một tiếng thét long trời. Chiển Chiêu vù đi như bão lốc,chớp loáng đã kẹp chặt vòng 1 và vòng 3 của Điêu Thị Hà lôi về công đường. Lính lệ hai bên tăm tắp khua gậy :
- Quề xuống . Xoong thủng…Chảo lủng…Xủng xẻng…
- Gấu đầu tr…a…ả…m…
Gà Chanh, Điêu Hà chưa kịp định thần thì quan lính đã thấy Bảo Chửng lăn đùng xuống dưới gầm bàn.
Qua công tác điều tra công phu của Trùm Sò, Điêu Thị Thu Hà chính là vợ thật ngoài đời của Bao Chửng. Để phục vụ công tác cắt tiệt nọc thói “ tận dụng quyền lực để dê dẩm”, Điêu Hà cùng một số cô khác như Kim Cương, Xương Rồng, Thùy Đặng, Thùy Top Gun, Hoa Ế, Ri Xuynh, Vạc Sành, Lạc Nắng v.v. đã xã hội hóa, đóng vai thôn nữ chưa có người yêu, thất tình hoặc ế độ, lên các mạng Facebook, Blogspot, Yahoo..tóm cổ các bác dê cụ dê anh.
Oan quá, Gà Lanh Chanh ơi !

GiANG VĂN CHÂN

Thứ Ba, 17 tháng 6, 2014

LẮM MỐI ...


  Trưởng phòng tổ chức- bảo vệ quân sự Giảo ngoắc ngoắc tay :
  - Sao cậu không lên phương án kiểm tra những chỗ này ?
  Miệng nói, tay khoanh tròn lên những  nơi  mà các em của trưởng phòng kinh doanh Bợ, vợ của phó giám đốc Tủm...đang năng động “ làm việc”.
 - Cậu làm việc ấm ớ bỏ mẹ. Đã làm công tác kiểm tra phải kiên quyết, nhạy bén và liên tục. Không được nể nang, e dè một ai.
  Vừa lúc ấy phó giám đốc Lợi bước vào, dáng người cao lòng khòng tương phản với lưng hơi bị gù. Đăm chiêu nghe ngóng  một lúc, ông Lợi  chỉ đạo miệng :
 - Cái gì cậu cũng ngại thì giao cho cậu cái chân văn thư cũng chả xong. Công tác kiểm tra chưa đạt yêu cầu... Cậu phải lưu ý bà Hoạt. Nhiều người  phản ánh bà này coi thường lãnh đạo, gốc gác ngụy quân ngụy quyền.
  Bà Hoạt đanh đá, chua ngoa có tiếng, là vợ cán bộ tuyên huấn - thi đua Đu. Nghe đồn xưa Đu từng đi tu lên tới chức thầy sáu, sau té ngang ra trường đời. Đu có tay nghề chụp hình dạo khá, vốn nhũn như con chi chi, dễ sai bảo nên  được lòng nhiều đời giám đốc. Đu chuyên nghề chạy quảng cáo, bưng bê quà cáp đến nhà các loại sếp. Nhưng đến bây giờ nhiều sếp sợ dây vào vợ chồng Hoạt như sợ những con hủi. Dây vào cặp đôi này giống như  dám đụng vào giám đốc và cánh báo chí- người ta xì xào thế.


 Ra đến hành lang, y chạm trán ngay trưởng phòng Bợ. Bợ  lúc nào cũng giữ được nụ cười thơn thớt như hồi còn làm bí thư đoàn : cậu đi đâu vậy ? Xuống phòng anh uống chén trà cho ấm bụng.
 - Cậu làm việc nhiệt tình thì chưa đủ, nhiều khi trở thành...- Bỗng  Bợ ngưng ngang, xoay đề tài- . Anh là cứ  công minh, thẳng tính, la ai xong là quên ngay. Thật. Chứ nhiều người để bụng, đánh giá cậu tệ lắm, tính điều cậu đi chỗ khác. À . Mấy đứa em mình có vi phạm gì thì cứ báo anh để anh xử bọn chúng ngay , đừng vội như mấy lần trước nhá.
  Chén trà chát xít, y uể oải nghe Bợ hề hề  gởi gắm chỉ đạo :
 - Cậu nhớ lưu ý các em vợ, cháu của phó giám đốc Lợi, nghe phản ánh có nhiều tiêu cực. Tiện đây nhờ cậu kiểm tra giùm tác phong làm việc, nội qui kỷ luật của một số nhân viên thuộc phòng mình...
  Số nhân viên mà Bợ đề cập chính là bà con, cùng quê của trưởng phòng Giảo. Mỗi lần gặp những người này họ đều nhá hàng, khoe chuyện dây mơ rễ má.
  Rời phòng Bợ, y miên man nghĩ  đến ngày ra đi sắp đến gần, chuyện mà y đã nghe mấy người thạo tin báo cho biết cách đây hơn 03 tháng. Họ khuyên y nên lo chạy chọt là vừa. Y đã kiểm tra, nhiều lần lập biên bản báo cáo những sai sót, tiêu cực của những  CBNV mà các sếp vừa chỉ đạo phải kiểm tra tiếp. Thôi thì trời kêu ai, nấy dạ. Kệ!


  Mải mê bước lên cầu thang về phòng,  y lãnh trọn hai quả bom được  không kích từ bộ ngực đồ sộ của cô tạp vụ Châu đang cười toe toét. Y chưa kịp bần thần thì đã nghe  tiếng của giám đốc Vét :
- Mày chuẩn bị đi công tác đó à ? Vào đây tao bảo !


SỐC  SÀ RÔNG BÔNG TÊ

Thứ Sáu, 9 tháng 5, 2014

YÊU LÀ CHẾT TRONG LÒNG MỘT TÝ



PHONG CẢNH QUÊ HƯƠNG :

Đồi núi cheo leo, dáng vắt veo
Dài chân xẻ dọc lối ngoằn ngoèo
Lên đỉnh trời mây phơ phất gió
Đá dựng, non cao, nước giữa đèo.














( Câu đầu đạo 99%  ý tưởng  của người khác, hình chôm đại trên Net, chưa được cấp phép.Xin các cụ ông cụ bà chính chủ niệm tình xá tội, đừng bắt em xóa. Nguồn cơn : bổ sung thêm vào ngày 13.05 để tăng lực cho xúc cảm yêu...nước. )

CẢNH ĐẸP THANH BÌNH :

Phong cảnh non cao thật hữu tình
Sương giăng bàng bạc túp lều xinh
Sư ông thong thả khua tom chát
Bác phóng viên nâu mải chộp hình.



( Hình liễm bất hợp pháp bên nhà Sư cụ Tịt- 13.05 )


VÌ SAO NÊN NỖI ?
Hôm nay có một bạn net trưng lên cái gọi là “ công hàm “ của TT VNDCCH Phạm Văn Đồng gởi ông Tổng lý Chu Ân Lai về việc ủng hộ bản tuyên bố của ủy ban gì đó ở Trung quốc, ghi nhận và tán thành việc xác lập hải phận 12 hải lý. Google thêm em thấy có bạn  chép lại một phần nội dung tuyên bố hải phận, có đề cập đến quần đảo Tây Sa và Nam Sa.
Thực hư, đúng thẩm quyền, tuyên bố chủ quyền các quần đảo và hải phận có hợp pháp theo qui định các nước hoặc có tuân thủ đúng những luật lệ, thông lệ của quốc tế hay không…để dành cho chính quyền, quốc hội các nước, giới luật sư thành thạo, những người am hiểu lịch sử...xem xét và phán quyết.
Em là dân ngu ku đen, có một thắc mắc không hề nhỏ : Tại sao Trung quốc gọi các quần đảo Hoàng sa ( tiếng Pháp :  Paracels ou de Kat-vang)  là Tây Sa và quần đảo Trường Sa ( tiếng  Pháp :vui lòng search Google, em làm biếng quá) là Nam Sa trong khi các quần đảo này đều được coi là nằm hoàn toàn ở phía nam Trung Quốc. Theo cách định hướng trái phải, tả hữu gì đó của người Trung quốc xưa nay, lật bản đồ ra em thấy : phía Tây của Trung quốc không không hề có đảo và biển, chỉ có ở phía  Đông và  phía Nam Trung  quốc. Nếu chỉ nói chữ Tây sa  chung chung thì có thể hiểu toàn bộ các quần đảo phía Tây ( bên tả) Sa bao gồm các quần đảo thuộc Triều Tiên, Hàn Quốc, Nhật Bản từ Hokaido đến Senkaku ( Điếu Ngư) đều thuộc Trung Quốc. Về phia Nam Sa , tất cả các quần  đảo của Việt nam, Philipin, Indonesia, Malaysia…đều có thể thuộc về Trung quốc. Lướt qua vài dòng lịch sử, tất cả những quốc gia này đều là những phiên quốc, thuộc quốc hoặc từng giao thương buôn bán với thiên triều Trung Hoa thời xưa. Phải chăng những kẻ cai trị Trung Hoa ở thế kỷ 20 tự vẽ nên những tên gọi, những bản đồ mơ hồ để làm tiền đề cho lớp con cháu sau này ôm mộng đế vương, tiếp tục bành trướng xa hơn nữa so với tiên tổ ?
Dù Trung Quốc có gọi Tây Sa, Nam Sa hay kiểu quái gì đi chăng nữa nữa , đã chứng tỏ TQ tự tiện, cố tình nhập nhèm tên gọi về vị trí địa lý, lãnh thổ. Nếu không, Trung Quốc hãy giải thích, chứng minh rõ ràng bằng những tư liệu lịch sử, cơ sở pháp lý xác đáng.

Trên lãnh thổ Việt nam thống nhất không còn tồn tại 3 chính phủ :VNCH, VNDCCH và CP CMLTCH miền Nam VN, Hiện tại chính phủ nước CHXHCNVN là người đại diện duy nhất thừa kế 3 chính phủ kia, điều hành mọi hoạt động các cơ quan công quyền trên toàn lãnh thổ VN thống nhất tuân theo qui định của hiến pháp và pháp luật VN hiện hành. Chính quyền Việt Nam có quyền yêu cầu chính quyền Trung quốc giải thích rõ ràng tất cả những tên gọi mơ hồ, bản đồ tự tiện vẽ nếu nó ảnh hưởng đến quyền lợi của các nước khác, chứng minh chủ quyền bằng những cơ sở pháp lý, những tư liệu lịch sử đầy đủ. Các nước khác và cả Trung quốc cũng đều có quyền như vậy. Nếu chưa rõ ràng, chưa tuyên bố chủ quyền hợp pháp , không thể ngang nhiên dùng vũ lực chiếm đoạt.

Thứ Ba, 22 tháng 4, 2014

CÁI GÌ KHÔNG CẤM – ANH CỨ LÀM


13:33 29 thg 9 2012

     1/  Ngồi bên cạnh cô bạn thời trước @ mà anh cứ nói chuyện ầm ừ, lang thang. Thi thoảng ánh mắt anh như con thằn lằn sục sạo, luồn sâu trong cổ áo bạn. Trong đầu anh lộn xộn cố nhớ lại bài toán đạo hàm- tích phân khi kiểm kê mấy tẹc xăng dầu, lại thêm bấn loạn nghĩ  tới việc đến chỗ nào cho tiết kiệm điện đóm. Bất chợt nghe nhắc nhẹ : “Anh bỏ tay ra chứ? ”.
   Sượng sùng, anh nhõng nhẽo ngó quanh :
    - Cái gì không ai bảo cấm thì anh đây cứ làm.

     2/ Cố gắng chạy chiếc xe lọc xọc, vọt trên trăm cây số về SG để kịp gởi hình cho “ông trẻ” tổ trưởng, anh thấy hơi nặng bụng. Đêm khuya lộng gió, ướt át đẫm tình. Không thấy biển cấm nào trên những hàng cây dọc theo bờ kinh yên ắng. Anh lẩm bẩm:” Chỗ nào không thấy cấm, ta cứ tự nhiên, về sau này biết đâu lại là việc làm tốt- tốt làm”.
 Hạnh phúc trong tầm tay . Anh sảng khoái, đắc chí và sung sướng. Thế là nhẹ cả người lẫn xe.

   3/  Sáng dậy còn ngái ngủ, anh vội vã đi làm. Dọc đường cứ thắc mắc liệu có phải luật đi bên trái của xứ Ăng-lê  là do ảnh hưởng nặng nề kiểu hiệp sĩ thời trung cổ thuận tay phải? Bỗng nghe tiếng tuýt còi một phát. Anh thấy chú cảnh sát đưa cây gậy chỉ vô người vọt chạy đằng trước, rồi lại quẹo xuống chỉ vào anh. Anh ngó lại thấy đèn vẫn xanh,một vài người còn ào chạy xe qua. Tính giở bài cũ : “ Không thấy rõ biển cấm nào…” nhưng thấy mấy ngón tay của chú cảnh sát chào anh kiểu cong cong lấy lệ. Thôi, nguy to rồi. Tính sơ sơ thà tốn vài chục cũng còn hơn tốn 200.000đ cộng với nửa ngày lê la kho bạc cộng với cái đồn...Lo. Anh cười nịnh nhăn nhở, ỉ ôi. Rồi lẹ làng dúi tờ 50.000đ vào xấp biên bản.
 Chú cảnh sát nghiêm khắc nhưng còn thương anh, gọn lỏn : “ Biến!”.

   TeQ

Chủ Nhật, 23 tháng 2, 2014

CHÍNH ỦY LỜ KHÔNG SỜ

  Cuối cùng cũng phóng xe máy về tỉnh Lờ để dự đám tang ba của thằng bạn. Nó chỉ báo tin này cho thằng Dê con, nhưng đám bạn bè thời cấp 3 truyền tai nhau cũng biết gần hết. Nghe giọng thằng Tờ Đen qua ĐT bảo nếu mày bận, ko đi cũng được, tao chả báo cho ai chuyện ông già mất. Biết nó còn giận vụ nó mừng được cấp nhà mới, điện mời nhậu tân gia thế chó nào mà nhiều thằng bạn đều bận.

  Đã cách đây 30 năm, lũ bạn bè học xong phổ thông rủ nhau đi chụp hình làm kỷ niệm trên đường Nguyễn Huệ, Q1 . Hình đã ố mờ, không đầy đủ đám bạn nhưng vẫn nhớ rõ mẹt những thằng : Hát ngựa, Doi bò liếm, Hởi dưới, Tờ đen, Dê con, Qu mò... Thằng bạn thân Hởi dưới đặt chết cái biệt danh Qu mò bởi Qu chứng minh ngoằn ngoèo kiểu quái gì cũng trùng với đáp số của bọn nó, mày chỉ mò thôi. Ráng bò đi để nhân dịp này điểm danh cả đám bạn bò, lợn, ngựa coi thằng nào đã toi, thằng nào còn đương mò...
  Lúng túng cùng thằng Dê con chưa biết cất xe máy chỗ nào thì đụng ngay cơ man vòng hoa và các sĩ quan quân đội cấp tá úy. Một viên sĩ quan bước tới hỏi các anh ở đoàn nào, chả biết giả nhời làm sao.
Trắng đêm mấy thằng bạn thời xưa quây quần ngồi lai rai đế Long an để bên cạnh cụ đêm cuối cùng. Xưa thằng Đen quả quyết ba nó và sau này nó sẽ lên cấp tướng. Rốt cuộc hai cha con nó chỉ leo được đến cấp đại tá, ba nó hơn được cái giữ chức tỉnh ủy viên. Chuyện thời xưa, chuyện thời nay, chuyện ăn nhậu... Thực tình nếu không có nó , có lần Qu mò này không chết vì xơi đạn lạc thì cũng chết giấc vì teo hết chim cò. Nhưng giờ mới biết cu cậu Đen xạo bà cố nhiều cái.
  Cạnh những sĩ quan nghiêm trang bồng súng, những ông tá trong ban tang lễ oai vệ ngược xuôi đón khách là mấy bác tướng nông dân say xỉn thở ra tiếng “ Đ.má “. Một bác nhà bần cố nông kể lại hồi xưa làm trợ lý cho ba nó, tiết kiệm sức nên chồng 8 tờ đánh máy một lượt. Ai dè có lần đưa cho ba nó tờ thứ 8 để đọc phát biểu chỉ đạo hội nghị. Giữa hội trường tỉnh, ba nó xoay tới xoay lui tờ giấy rồi phang ngay vào micro : Đù mẹ, đắn mái như dầy chếc tao rồi.
  Viên trợ lý ngày ấy bây giờ là chính ủy Lờ Không Sờ, nghiêm túc đấy, nghĩa là Lãnh lương tướng nhưng không được Sờ tới lon tướng. Dặn đi dặn lại thằng Dê con nhớ chụp hình đám bạn thời phổ thông để đối chứng với hình cũ coi thằng nào xuống cấp nhiều nhất, chụp cái cảnh thân mật vời anh Lờ Không Sờ để về khoe cho mọi người biết mình là bạn của chính ủy. Thằng Dê con mắc dịch, cứ nhè lúc mình quay sang cười với chính ủy LKS thì nó tí tách chụp, dòm giống như mình đang nịnh nọt. Quê quá, khỏi thèm lấy hình. Nó chả được được một góc bác phó nháy đã chụp cảnh anh PCD lắc lắc vai , thân mật nom như đang ủy lạo, vỗ về ông cựu chủ tịch nước trong đám tang ông LHĐ. Thằng cà chớn Dê con, bạn bè bao năm gặp lại mà nó nỡ lòng làm vậy.
   Rượu đưa cay, cụ nhà Đen tuy nằm xuống nhưng kéo mọi người xích lại gần hơn, nhiều chuyện hé mở chòng chành. Có chú em trẻ tuổi tự giới thiệu là cấp tá CA Sóc trăng để đáp lễ với thằng bạn xưng cựu cấp tá cũng CA. Mấy lần đi lạc ở vùng Sóc trăng – Kiên giang mà không biết chú em sớm để nhờ vả. Xuýt xoa nhưng vẫn không quên nheo mắt cảnh giác cao : không chừng lúc đó cậu thấy tớ giống như tệ nạn xã hội, cho lính túm cổ ngay một phát thì bỏ mịa.
  Đến sáng ai nấy đều bơ phờ, khách viếng đông thêm. Có nhiều cụ bạn chiến đấu cũ với ba nó, tuổi trên 80 vẫn hồng hào khỏe mạnh. Vài cụ bảo là cựu chủ nhiệm hậu cần, chủ nhiệm pháo binh quân khu, sếp tỉnh... thời 8x đó, xưng tên nghe lạ hoắc. Thằng Dê con, thằng Lờ Ân hào hứng tham gia kể chuyệt “ mật “ thời xưa. Chả biết rõ thế nào ? Loa của ban tổ chức lễ tang đều đặn xướng tên trung tướng tư lệnh, chủ tịch tỉnh... Thằng Đen mất ngủ, gật gù cùng bàn đám bạn, phó mặc cho ban lễ tang đón những khách qui. Nó vốn phổi bò, nghĩ hết cơ hội lên tướng hay sao ý mà bạn bè giục mấy lần nó mới chịu ra nghênh lễ. Dù sao nó cũng cần ứng xử lễ nghĩa cho đẹp lòng gia đình nó cũng như quan khách lần cuối chứ .
  Ba nó chỉ là đại tá, tỉnh ủy viên đã về hưu cách đây mấy chục năm nhưng lễ tang giống như cấp tướng. Hai hàng tiêu bình găng trắng bồng súng đứng nghiêm. Lúc đưa cụ ra nghĩa trang, có mấy xe KSQS hụ còi dẹp đường, CSGT hỗ trợ điều tiết giao thông. Thì thào vào tai thằng bạn Lờ Ân, bảo khi nào tao hoặc mày chết mà được trang trọng như thế này thì ngon nhỉ, mát cả dạ. Tao muốn thử nằm vào trong hòm tý rồi bật dậy ngắm những người tao thương coi có khóc sướt mướt nhiều lắm không, khóc dài bao lâu. Thằng bạn nhăn mặt mày chỉ được cái nói ẩu.

  Cả lũ bạn hẹn hò sẽ về lại miền Tây, cùng với thằng Đen thăm lại các cựu chiến binh và chính ủy Lờ Không Sờ, sẽ nhậu nhiều món dân giã và giải đáp câu đố của chính ủy Lờ : cá lóc cắm cây nướng trui sẽ cho đầu cá quay xuống hay quay lên.

( LÝ BA CẲNG )

Thứ Bảy, 8 tháng 2, 2014

NHẦM !



   Nhằm mở rộng dân chủ, tuyển đúng người tài , người ta tổ chức  thi tuyển từ cấp bộ trưởng trở xuống nhân viên dưới cùng. Một hội đồng  khả kính chấm công tâm, bí mật và kết quả được chuyển qua CPN  về tận tay  người dự tuyển nhằm tránh việc chạy chọt, nâng đỡ con ông cháu bà.  Một chuyên viên  trúng tuyển ngay vào chức  vụ bộ trưởng.


  Tân bộ trưởng  lom khom từng bước  lên bậc thềm cao của văn phòng bộ, ngó lên đụng ngay ngài cựu đang cuốn gói xuống làm nhân viên. Ngài Tân bèn đứng thẳng người, vỗ vai thân mật :
   -Thế nào ? Sức khỏe cậu vẫn tốt chứ hả ? Tốt! Thế thì cậu thực hiện ngay công việc cậu đã giao cho tôi mấy năm nay nhá.

 - Báo cáo anh, em sợ không gánh vác nổi trọng trách đó. Cho em…cho em…
 - Hồi cậu còn đương chức, nhiều người ca ngợi cậu “ gánh vác “ giỏi lắm cơ mà. Hồi xưa tôi đã báo cáo cậu cả một rừng khó khăn, thiếu cơ chế, đúng qui trình nhưng  chả hiểu sao lại sai sót nặng, dân chưa được giáo dục đầy đủ… Chẳng hạn,bọn chúng hung hãn ma le đã xây được cả một căn nhà trong một đêm ngay trước mũi chúng ta. Thế mà cậu nạt nộ, đòi cách chức tôi ngay. Tôi chỉ là nhân viên, có chức như các cậu đâu mà cách.
  -Dạ. Bây giờ em đã nghiêm túc nghĩ lại. Anh  quả thật sáng suốt, giàu kinh nghiệm. Hồi đó em chỉ dựa vào những chữ ký nháy của mấy thằng…à của mấy anh trợ lý. Công việc chỉ đạo là chính, em đâu có chuyên môn. Trước tình hình KT-XH nảy sinh, tích lũy nhiều vấn đề phức tạp , em phải đứng trên góc độ vĩ mô để ban hành nhiều qui định chặt chẽ, khoa học tỉ mỉ thôi ạ. Em nhớ em đã nói vậy nhưng em chưa kỷ luật một ai, chỉ có mấy tay cấp phó ký . Về chuyện của anh, em đâu có muốn thế. Vì cùng là đồng nghiệp với nhau và lại cùng là “dân” cả mà.
  -Tôi cũng  không  muốn như vậy. Nhưng giờ cậu hãy đi thực hiện tốt việc cũ của tôi. Xong báo cáo ngay. Nhá.

  Việc mở rộng dân chủ, hội đồng chấm công tâm là có thật. Nhưng do lỗi đánh máy và bị  virus mạng cực độc tấn công nên kết quả thi cử cứ loạn cào cào.Bị nhầm ! Chúng ta hãy chung tay khắc phục lỗi mạng, đừng vội  chỉ trích ai. Riêng cô đánh máy mới phát hiện mang bầu được 6 tháng nên chưa thể kỷ luật được.
 

-       

Thứ Ba, 21 tháng 1, 2014

ĐIỆP VỤ CUỐI CÙNG ( II)


  Chiếc máy bay Bão táp giảm độ cao, lượn lờ giữa đám mây bạc đang lang thang trên sợi nước to trắng đục. Nó là là trườn trên các nóc nhà lô nhô, hạ cánh xuống sân bay Tân sơn nhứt . Vái trời cho các ông bà điều khiển đài không lưu đừng bận tranh cãi việc hạ cánh hoặc cất cánh theo hướng nào, hướng Đông hay hướng Tây. Và vái cho cả ông phi công nữa, đừng bị nhầm.
  Máy bay nảy mình giật giật mấy cái rồi trườn xuống đáp nhẹ nhàng trên đường băng.
  Nắng vàng rực rỡ mở toang cửa. Khoan khoái vươn người.
  Còi thầm reo lên : “ Mình an toàn rồi”.

-Của tao. Thằng ròm nhách đó.
-Đ.M. Con nhỏ tóc vàng kia là của tao. Tụi bay đừng có bày đặt xớ rớ vô à.
  Cả một đám đông chừng hơn chục người reo vang, tíu tít phóng tới đón chào còn hơn cả người thân ở bên ngoài cổng sân bay.
  Còi đã chu đáo vẹt nhóm tài xế taxi chèo kéo khách trong sân bay, thu xếp cho cô gái lên một chiếc xe và không quên xin lại địa chỉ. Thấy cảnh nồng nhiệt đón khách của các bác được kêu là Hoda ôm đó, Còi bỗng lưng lưng muốn xúc động. Không ngờ tầng lớp bình dân mà lại nhiệt tình, chân phương đến thế.
  Có cả tiền tỉ tỉ trong tài khoản ở nước ngoài nhưng Còi thích đi xe ôm bình dân nhằm dễ bề che dấu điệp vụ tuyệt mật. Thực ra ngồi honda  ôm trung chuyển vòng vèo qua  nhiều bến, Còi có cảm giác có lẽ mình giống như khoảnh ruộng bỏ hoang được các bác ấy sang tên đổi chủ nhiều lần để phát canh thu tô. Nhưng không sao. Được lòng vòng ngắm phố phường, cảnh quê xứ lạ cũng đã làm cho Còi thỏa thuê rửa mắt. Nhiều cái lạ lắm. Chiếc áo dài trắng phất  phơ của một cô gái cỡi xe dạo phố nom có vẻ kín cổ cao tường lại kín đáo phô bày sức sống ngồn ngộn, đầy tú ụ và cả lườn áo mỡ màng.
  Còi thấy yêu con gái Việt nam lắm. Yêu ai chưa thể biết được… tên.
  Bây giờ Còi phải tìm chỗ trú thân vững vàng, một công việc phù hợp cái đã.
  Là điệp viên kiên định bẩm sinh, Còi không thể sớm ngã lòng trước gái đẹp và đồng tiền.

  Lân la sắm nhiều vai nhưng tuyệt đối tránh vai con nhà nông dân “ bần cố nông”  bởi vì cạo chân Còi cả ngày cũng chả ra tý mốc. Cuối cùng Còi đã tự cài cắm được vào trong một gia đình cán bộ trung cao cấp đang cư ngụ trong căn nhà cấp 4 đầy mối mọt tại Quận 3.
  Một lý lịch hoàn hảo để Còi ẩn mình.

  Tai vách mạch rừng, có lần Còi khá ngạc nhiên nghe trộm được một chuyện. Chả là Còi thấy một số ông được kêu là giám đốc gì đó đi lòng vòng trong căn nhà rồi khẽ khọt với ba Còi ( tức là ông chủ nhà mà Còi đang cài cắm) : “ Anh và tụi em đã gian khổ, cống hiến bao năm rồi. Căn nhà này chả biết sập lúc nào. Anh cho người sửa lại, đúc lầu cho chắc chắn, rộng rãi. Anh là lãnh đạo, có đi đầu trong việc này thì tụi em mới dám xây sửa nhà của tụi em…”. Thế nhưng ba Còi đã không đồng ý. Vào những đêm khuya yên tĩnh, nghe rõ tiếng mọt hòa tấu kêu kèn kẹt, thật vui tai.
  Ở các nước đã ghé qua, Còi thấy hầu hết các gia đình cán bộ cách mạng lẫn cán bộ tư bản gộc thường ở những nhà lầu, biệt thự nguy nga hoặc xài tiền như nước chứ đâu như gia đình ông bà này. Hay họ cũng đang làm điệp viên như Còi ? Phải cảnh giác cao mới được.
  Có bằng tiến sĩ ma nên Còi bỏ qua những việc làm (job) ở trường đại học, viện nghiên cứu để dễ dàng xin vào làm nhân viên rồi sau đó xuống làm bốc xếp ở một công ty. Lúc đầu khá mệt mỏi nhưng rồi cũng quen mau. Sau này Còi vô cùng tự hào với diệu kế này vì  việc vô sản hóa, đi xuống làm việc tại cơ sở để gần gũi dân lại là chủ trương, phương châm lớn của nước sở tại và nhất là góp phần lớn vào thành công điệp vụ của Còi.
  Đã là điệp viên hoàn hảo thì phải chọn công việc phù hợp nhất, tránh những sơ hở chết người. Chứ sao nữa? Có một ông tướng tình báo kiệt xuất đã khoác áo nhà báo “ phản động”  sắc bén trong nhiều năm cứ như suốt đời ung dung dắt chó bẹc giê đi dạo chơi đó. Nhưng không phải thấy cái gì có chữ đuôi “ báo, báo” là vội bắt chước ông ấy nha.
  Lầm !
  Cô gái đi chung máy bay với Còi đã nhanh chóng được đặt mật danh là Z7.
  Phải, Z7.
  Đó là việc đầu tiên phải làm của một người mật vụ.



  Nhà hàng Maxim”s tọa lạc trên góc phố Đồng khởi yên tĩnh.
  Hàng đêm, thực khách lịch sự nhâm nhi bên ly rượu vừa có thể lắng nghe tiếng dương cầm thánh thót, tiếng saxo khàn khàn… của những nhạc công duyên dáng, chăm chỉ  trên một sân khấu nhỏ ấm áp.
  Còi dành mấy ngày đầu lân la đi kiếm điểm hẹn thuận tiện với Z7, ngẫu nhiên phát hiện ra trên đường Đồng khởi có nhà hàng Maxim”s và gần đó có một phòng tranh nhỏ. Phòng tranh này chủ yếu trưng những bức tranh chép từ những tranh của các họa sĩ nổi tiếng như Levital, Cramskoi…Lần đầu tiên Còi biết thêm nhiều điều mới lạ. Bức tranh “ Mùa thu”  tuyệt đẹp vẽ một đôi tình nhân khoác sát vai nhau, yên lặng sánh đôi trên thảm lá vàng rực rỡ, nồng nàn; giữa làn gió heo may len lỏi thổi vạt khăn choàng của  cô gái. Khi đến gần thấy rõ đó chỉ là những cục màu to nhỏ  được vẩy công phu, khéo léo lên giá vẽ. Nhưng cũng đủ làm cho sự nhung nhớ, thèm thuồng đến nao lòng.

  Đêm nay, Còi lại lên lịch hẹn với Z7 nhưng tại Maxim”s.
  Z7 đã đến từ trước. Mái tóc nhuộm vàng bồng bềnh trên khuôn mặt bầu bĩnh, trắng muốt. Thoáng chút phân vân, Còi vội tiến đến bàn cô gái và vô tình đánh rơi gói thuốc lá gần chân cô gái. Còi xin lỗi về sự bất tiện này. Chưa kịp hiểu gì nhiều thì cặp mắt Còi trượt ngay vào cánh tay ngọc ngà, dường như là da mịn đẹp hơn cả hôm gặp trên máy bay. Còi khẽ cúi đầu, nói nhỏ :
-Cho tôi lại làm quen với cô một lần nữa nhé.
  Còi ngồi xuống chung bàn, giữ khoảng cách hợp lý như của hai người chưa hề yêu nhau và trao đổi, khai thác những thông tin cần thiết.
  Tiếng nhạc du dương. Z7 rạng rỡ nở nụ cười hàm tiếu, đôi mắt lá răm long lanh.
  Có gì đấy nhột nhạt từ gáy rồi lan xuống khắp bả vai Còi. Quay lại, Còi thấy một ông chủ trẻ X-men đang đắm đuối cười với Z7.
  Có vẻ không ổn rồi.
  Z7 vội sửa lại cổ áo khoét rộng, khéo léo che những điểm thừa thãi nhưng vẫn đủ phô ra những sự quyến rũ, ngọt ngào. Lát sau Z7 nháy mắt với Còi, đứng dậy đi về hướng phòng dành cho các quí bà. Quí ông X-men nhẹ nhàng như con báo vờn theo.
  Phía trên sân khấu, người nhạc công saxo chu miệng, phồng má ép hàng ria co cụm lại, vẫn miệt mài  thổi bài  “ Biển nhớ”. Dường như người nhạc công ấy không có chút khái niệm nào về thời gian, không gian xung quanh :
Ngày mai em đi
Biển nhớ tên em gọi về
Gọi hồn liễu rũ lê thê
Gọi bờ cát trắng đêm khuya…

Thứ Bảy, 18 tháng 1, 2014

ĐIỆP VỤ CUỐI CÙNG



  Viên sếp  mật vụ  họ Trần lùn tịt trông giống như con tắc kè hoa đang cố bám vào chiếc  bàn làm việc rộng mênh mông. Có lẽ sinh khí của con người  hắn dồn hết cả để nuôi chiếc mũi to bè li ti những vằn máu. Y kết thúc :
-Ông đi được rồi đấy.
  Sò bị âm thầm hốt lên cơ quan mật vụ quốc gia, lặng lẽ cả lúc đi lẫn lúc được trả về. Gọi là cơ quan mật vụ bởi Sò chả biết họ làm những cái quái gì. Riêng viên sếp họ Trần sắm vai giám đốc kinh doanh tại công ty  Sò đang làm nên gã  biết y tý  chút. Nụ cười xởi lởi, thường trực trên khuôn mặt y  thường che giấu hoàn hảo bản chất giảo hoạt, chuyên nghề “ ném đá giấu tay “ để trục lợi. Y  dùng tiền chùa lân la với cánh báo chí  để được đăng bài ca ngợi tinh thần quốc tế vô sản của một chuyên gia Sô viết, gián tiếp đánh bóng  y nhưng  đồng thời  có thể  dùng lợi lộc, tiền bạc để nhử mồi, giật dây những  kẻ khác đến tận nhà những người không ăn cánh nhằm gây sức ép đến cùng.
  Đối với  những kẻ như y, mọi chuyện đều không phải để đùa.
  Bỗng dưng Sò bị gắn mác điệp viên, nhét vào tay nhiệm vụ bất khả thi : phải tìm cho ra và lấy lại bằng được những mảnh mật khẩu kích hoạt  giàn phóng hạt nhân đang nằm trong tay bọn khủng bố. Làm như thế nào là việc của Sò. Nếu không tìm ra được hoặc để sự việc này dây dưa kéo dài thì chỉ có Sò là kẻ duy nhất đã biết mật khẩu  nhưng cố ý giấu và gã sẽ bị trừng trị như một kẻ phản bội quốc gia- viên sếp mật vụ cảnh cáo.
  Sò thất thểu ra về.


-Chuyến bay  đến Vietnam mang số hiệu Bão táp sẽ khởi hành vào lúc…
  Sò vội vã khoác hành lý, qua cửa kiểm tra an ninh nghiêm ngặt để chờ lên máy bay. Bây giờ Sò đã mang tên thuần Việt là Còi, còi cọc. Phải luôn thuộc làu điều này.
  Chiếc  máy bay  Bão táp rùng mình, ngóc đầu lao vun vút trên đường băng. Còi vội vàng nhắm mắt. Lúc mở mắt ra chạm ngay vào nụ cười xinh xắn của cô gái ngồi hàng kề bên. Còi thấy lâng lâng, dịu êm như được chúa đang cứu vớt. Nhất định sẽ lân la làm quen, lợi dụng cô gái đẹp đó làm mỹ nhân kế trong điệp vụ của Còi :
-Cô có nụ cười rất đẹp!
-Anh cũng là người Việt Nam ?
-Vâng. Tôi vừa được đặc cách làm xong  luận án tiến sĩ khoa học kinh tế. Tuy xa nhà có vài tháng  nhưng nhớ đến nao lòng.
-Chắc anh nhớ người yêu ? Cô gái cười ,hé lộ ra góc răng ngọc ngà trắng muốt đang e ấp trong đôi môi hồng  thơm tho, ngây ngất.
  Ái chà ! Đang định thăm dò hay chỉ là phép xã giao đây ? Còi giấu ngay phấn khích. Tim đập thình thịch rộn ràng dường như muốn lọt qua lồng ngực, trườn vào cổ áo trắng muốt, căng tròn phía trên trái tim của cô gái để kết  giao :
-Bây giờ nước mình đang đổi mới, làm việc gì cũng cần bằng cấp nên tôi dành thời gian để gắng học hành, chưa có người yêu cô ạ. Còn cô chắc cũng chưa có người yêu ?
- Anh thử đoán xem  - Cô gái thoáng lưỡng lự.
-Đoán chuyện người khác trong khi mình chưa biết gì nhiều thì cũng hơi kỳ, sợ thành kẻ ăn ốc nói mò.  Nhưng đảm bảo lần này  tôi đoán trúng, đó là cô đã có người yêu…  Bởi vì …cô rất đẹp. Cho dù cô chưa kịp yêu ai thì cũng ít nhất  có vài người đã thầm yêu  cô… À, mà quên. Nãy giờ tôi bối rối quá nên chưa kịp nói tên. Tôi tên là Còi- Quang Văn Còi.

                                                      Hết phần 1.
( Sò đổi tên người, tên địa danh ở nước ngoài thành tên tiếng Việt cho bạn bè VN dễ đọc. Không có ý gán ghép, bôi bác những người tốt việc tốt ở Việt nam. Còn trúng nhầm ngay  những kẻ xấu thì ráng chịu, mặc kệ.)

Chủ Nhật, 12 tháng 1, 2014

PHẢI DIỆT TẬN GỐC CẢ BẦY SÂU

Phải diệt tận gốc cả "bầy sâu"

Chủ Nhật, 12/01/2014 10:04
Link của bài trên báo Người lao động :

(NLĐO) - Bản án nghiêm khắc dành cho Dương Chí Dũng, Dương Tự Trọng và việc khởi tố vụ án “Cố ý làm lộ bí mật nhà nước” đã và đang từng bước làm tăng thêm niềm tin trong nhân dân.

Vụ án Vinalines là 1 trong những đại án tham nhũng lớn nhất được phanh phui và xét xử nhanh nhất. Nhưng điều bất ngờ và gây xôn xao dư luận không phải là số tiền tham nhũng, là cuộc giải cứu ông anh ruột bất thành của Dương Tự Trọng mà là lời khai chấn động của Dương Chí Dũng về một “ông anh” khác có chức có quyền ở Bộ Công an đã mật báo cho y bỏ trốn! Và cũng từ lời khai “nhận án tử hình rồi không còn gì để mất” của Dương Chí Dũng, đã dẫn đến một vụ án mới, vụ án " lộ bí mật quốc gia" khiến cơ quan chức năng phải khởi tố, đề nghị điều tra, xét xử.
Không biết còn điều gì bất ngờ sẽ xảy ra nữa không nhưng vết dầu loang toàn mùi tiền - quyền này có vẻ lan nhanh, lan nhanh theo cấp số nhân, lan nhanh theo giọt đồng tiền rỏ xuống...
Thực sự cũng chẳng phải bây giờ khi đại án tham nhũng mở ra người ta mới biết đến tệ nạn tham ô tham nhũng đã thách thức, gậm nhấm phá hủy và làm lụi tàn mọi thành quả công sức, niềm tin của bao người. Dường như từ lâu điều này đã thành tiền lệ, thành cách sống của một số người, nhóm người...Người ta ăn và ăn...bất chấp tất cả. Ai sống khác sẽ bị cô lập, lạc loài. Chúng kết bè, kết cánh tạo thành một thế lực có thể đè bẹp và san ủi tất cả những ai cản đường...
Vì thế mới có nhiều việc tréo ngoe, có nhiều việc trái luân thường đạo lý, có nhiều việc hại dân, phá nước, phá nhà có thể thấy nhãn tiền mà người ta vẫn có thể làm được ! " Máu tham hễ thấy hơi đồng là mê", "Nén bạc đâm toạc tờ giấy" ! Những nỗi oan ức bị vùi dập...
Vụ án này mở ra vụ án khác, không biết sẽ kéo dài đến đâu nhưng rõ ràng sự phanh phui, xử lý các đại án tham nhũng đang như thắp lại từng ngọn nến niềm tin, những khuôn mặt từng cúi xuống, ngoảnh lưng nay đã ngước lên, nhìn lại và hy vọng...
Và trong khi những vụ án lớn đang xét xử, không phải không còn có những kẻ tham nhũng "chưa bị lộ", vẫn đang lợi dụng quyền lực để kiếm tiền. Cũng có thể chúng e dè một chút để nghe ngóng mà cũng có thể chúng cười khẩy phớt lờ vì nghĩ rằng: rồi cũng chỉ là cơn gió thoảng qua, chỉ là đánh điểm, rung cây nhát khỉ mà thôi ! Chỉ những con sâu ở cành mới rụng, bọn sâu ở gốc vững chãi còn lâu! Và bầy sâu gộc rúc vào gốc cây, ôm lấy thân cây kết thành bè làm sao dỡ nổi !
Bởi vậy cần phải có sự quyết tâm mạnh mẽ, lâu dài  hơn nữa trong cuộc chiến chống tham nhũng đầy cam go thách thức này. Phải diệt tận gốc cả bầy sâu đang làm băng hoại xã hội, lủng đoạn nền kinh tế để niềm tin vào một tương lai tươi sáng của đất nước được thắp lại trong lòng bao người dân Việt.

Kim Ngân


( Tôi chép lại bài của Kim Ngân trên báo NLĐ để các bạn tham khảo )