-Lại đi ‘ bắt bớ” nữa hả sếp ? Sao sếp không xoay tua đi cho công bằng ?
-Mày không chịu thì làm đơn xin nghỉ việc đi- Sếp Xu gắt.
-Nhưng em cảm thấy điếc tai chuyện mấy người trong phòng nói hoài số em sướng “ được ăn, được nói, được gói mang về”. Em thấy thằng Hùn làm giỏi hơn em.
-Tụi nó làm việc gì cũng chậm, chỉ có mỗi một việc là nhanh hơn gà trống.Thằng Hùn để đó. Tao chưa đến lúc xử nó – Sếp làu bàu.
Hùn nhanh nhẹn, tháo vát, ưa rùm beng cho to chuyện. Thường có sở thích đổi mới liên tục, bất chấp chuyện đầu lộn ngược xuống đuôi. Gay hơn nữa, nó hay bắt chân tay với bên ngoài, công khai bộc lộ chuyện tranh giành ghế với sếp.
Sếp lấy mồm của sếp Tổng nhét vào lỗ tai Còi: đây là chỉ đạo quyết liệt của ban tổng GĐ, thể hiện chính sách ưu đãi đúng đối tượng của Đảng, Nhà nước. Tổ mình được ưu tiên cấp xe hơi bất cứ giờ nào để đi chơi , sướng nhé mậy.
Sếp tỉ tê, quyến rũ :
-Tao giữ mày mấy năm nay là để mày tiến thân, nâng tổ mình thành bộ phận độc lập, tụi mày sẽ được tăng lương. Mày thấy đó. Cái thằng Đức cống chuyên bán rượu lậu phi mậu dịch kia, nó luôn đi làm trễ giống như đi shopping kiểu Bin Ghết. Nó được cấy làm giám đốc cty con, đương nhiên đã kiêm bí thơ đảng ủy. Ông Chén bí thơ thời chống Mỹ , gặp nó chỉ đạo còn phải dạ lia lịa như tế sao.
Mày cứ yên tâm để tao vô Đảng trước. Tao sẽ nâng đỡ mày vô Đảng sau. Xong.Tao sẽ xử lý từng thằng đảng viện mắc dịch cà chớn như thằng Hùn, thằng Lâm le.
Còi nín thinh. Thằng Hùn – đang được chi bộ phân công lần 2 bảo lãnh Còi vô đảng - muốn lôi kéo Còi về êkíp nó, đã bật mí : Họp chi bộ mấy lần xét đến trường hợp sếp Xu, nhiều người phản đối. Riêng trường hợp của Còi thì mọi người im lặng hết. Mà im lặng hết có nghĩa là nhất trí cao.”
Xưa, Còi đã nhiều lần lập biên bản vợ,em cháu và cánh hẩu những đ/c sếp này. Kể cũng hơi lạ. Vô Đảng có nhiều tiền đề thuận lơi. Nhưng mà oan gia ngõ hẹp. Chả thèm ham.
**********
Hai thầy trò tung tin đi công tác miền Tây nhưng kỳ thực cho xe đua về miền Đông.. Nhịp nhàng tung hứng với bác tài để giữ được cự ly cần thiết với chiếc xe được đeo bám, Còi lại tưởng tượng đang mơ về một người đẹp. Sảng khoái.
Bỗng hàng loạt xe dồn cục, bò như ốc sên.
-Sao vậy ? Sếp giật mình tỉnh giấc.
-Anh có thấy công an đằng xa không hả ? Họ phạt, ai trả tiền lại cho em – Bác tài có kinh nghiệm ăn biên bản, nhanh nhảu giãi bày.
Ba lần vọt qua các chốt của CSGT, đến cuối tỉnh ĐN thì mất hút dấu vết. Còi nôn nóng giục bác tài :
-Anh chạy thẳng nhanh lên.
-Mày cho xe quẹo trái gấp- Sếp lầu bầu phán ngược lại.
Bác tài thắng xe đánh két…kít :
-Ông bảo chạy đằng Đông. Thằng bảo chạy đằng Tây. Tôi biết chạy thế đ… nào cho vừa ý cả hai ông.
Sếp Xu có vẻ giận nhưng vẫn chiều theo ý Còi, bảo cho xe chạy thẳng. Còi chột dạ, vội phân bua : đừơng thẳng có nhiều ngã rẽ, đường quẹo trái lại rất ít. Đua theo đường thẳng chút xíu, nếu không thấy xe, quay lại đường bên trái vẫn có thể kịp.
Tăng tốc. Ngó nghiêng. Leo xuống nhảy lên vội vã.
Rồi cũng kịp thấy xe đang dừng trước một quán chòi ven rừng. Chiếc xe Ford Escape dừng lại, 3 kẻ công vụ đứng đái đồng loạt nhảy xuống kiếm lùm cây.
Mấy em tiểu nữ, yêu nữ xinh như tiên trong động ào ra, mời chào còn thân thiết hơn cả những người thân yêu nhất trong gia đình: …Vô em nè!...Của tao đó!...Con kia vớ vẩn. Của tao trước…
Ngoằn ngoèo 5 giờ lúc chạy lúc dừng, rồi cũng đến nơi nhập kho.
Cũng như mọi lần, sếp Xu bảo Còi vô một mình đi; sếp sẽ hỗ trợ, đậu xe phía xa .
Còi vuốt lại tóc tai, xốc lại quần từ tốn bước đến kho hàng.
Chào hỏi mọi người bằng nụ cười lân la tươi rói, không quên tặng những món quà nho nhỏ.
Còi hỏi han, ra điệu bộ chăm chú lắng nghe nhưng chả thèm thấu hiểu tùm lum và lái chệch mục đích thăm viếng, cốt để lăm le vô kho hàng. Xe đậu trong kho đang hối hả xuống hàng.
Nâng bi tầm quan trọng của những ý kiến phản ánh, đóng góp, Còi mời bằng được ông chủ hàng ra quán café sát bên để tâm sự bởi vì Còi phải đi nhiều nơi, sẽ ít có dịp được gần gũi ông chủ cởi mở. Sâu xa hơn nữa , đó là tính đường tẩu thoát lẹ làng hoặc né đòn hội chợ của để tử chủ gia.
Ông chủ đang rôm rả hàn huyên với các thông tin “hót’ bỗng khựng lại khi Còi mang ra tờ “BB kiểm tra”.
Còi phân bua, dụ khị và lái mục đích.
Sau này trong tổ bàn bạc , thay cụm từ BBKT bằng những từ “ khảo sát”, ‘thăm dò”, tùy từng sự việc. Cho đỡ căng thẳng, dụ dễ dàng được chừng nào hay chứng đó.
Lồng những thông tin cần thiết đã xác minh phù hợp với thực tế, Còi đưa BBKT cho ông chủ ký.
-Tôi có phải bắt buộc ký biên bản không ? Nếu tôi ký có “bị” gì không?
Ông chủ nói hơi lớn tiếng. Một số thanh niên gần đó bu lại, lặng im và chờ đợi.
Chết cha. Lại phải lái gió, hé mở và phải thú nhận một phần:
-Không bắt buộc anh ạ. Nhưng những đóng góp, chữ ký của anh sẽ làm cho tụi em dễ dàng thuyết phục các sếp điều chỉnh chính sách hỗ trợ tốt hơn cho những người tâm huyết, am hiểu và trung thực như anh.
Ông chủ lưỡng lự, đọc kỹ, yêu cầu thêm bớt rồi cuối cùng cũng ký vào BBKT.
Chuông điện thoại reng. Sếp Xu hỏi sao mày vô lâu thế, mày có tật hay rề rà lê thê lắm nhá. Có cần tao vô hỗ trợ chở mày đi nhà thương không? Hề hề.
Còi nửa vui, nửa thấy điều gì đó hơi bất nhẫn với ông chủ này. Đem tờ giấy này về thế nào cũng được đủ hạng sếp xâu xé như bao tờ tương tự, chẳng biết đường nào mà lần, mà hứa. Kể từ lúc tờ BBKT nằm trên bàn sếp nhỏ trở lên, Còi không có quyền ý kiến cò bất cứ chuyện gì nữa. Mọi việc đã có sếp Xu và xếp Cờ lo tất- hai sếp mấy năm liền được tôn vinh “ chiến sĩ thi đua” xuất sắc do đã có công quyết liệt kiểm tra, phanh phui những tiêu cực như trên.
Bất giác, Còi buông vội mớ giấy tờ, đưa hai tay ra nắm thật chặt tay ông chủ hiếm hoi đã nói chuyện tử tế, đàng hoàng với Còi, không mang sếp nhớn, XH đen và dao búa ra hù Còi:
- CÁM ƠN ANH !