Đọc báo về một phiên tòa xét xử chống tham nhũng, chúng ta lại thấy tấm gương sáng về học tập của ông chủ tịch HĐQT của một tập đoàn “ quả đấm thép” . Từ một kẻ thuộc dạng đi xuất khẩu lao động ông đã phấn đấu học, học mãi thành cử nhân rồi làm một lèo đến cả chức danh tiến sĩ khoa học kinh tế. Thật đáng ngưỡng mộ. Mong mỏi được nghe ông truyền lại bí quyết, quá trình học tập vừa làm việc và những thủ bút của ông trên các bản luận văn, luận án .
Để đạt được quyền to chức trọng, hẳn ông đã học hành không ngừng,tích lũy được cả kho kinh nghiệm cố gắng cống hiến phấn đấu để cho một tập đoàn mũi nhọn với hàng vạn CNV ăn nên làm ra, đóng góp lớn lao cho nguồn thu của nhà nước.
Thế nhưng thật bất ngờ, khi ra tòa trả lời việc thất thoát và thiệt hại hàng trăm tỷ đồng ở cái ụ nổi 83M, ông khăng khăng “ không chỉ đạo “, “ không biết “...
Việc dẫn cả bầu đoàn của một tập đoàn “ quả đấm thép” sang Nga khảo sát một tài sản lớn gần chục triệu đô không biết mấy lần, tốn bao nhiêu tiền mà có thể xác định được rằng cả ông chủ (tịch HĐQT) lẫn ông tổng (GĐ) đều không tham gia , không biết hoặc chỉ dựa vào các chữ ký nháy nháy. Kết quả chỉ có mỗi một ông thừa nhận “ có nhìn thấy bơm nước vào ụ để hạ thủy một cano”, trước đó ông này đã khai với cơ quan điều tra rằng ụ nổi không hoạt động được. Trông giống như được đi xem màn múa rối nước miễn phí với những con rối không biết bằng cách nào hết lặn lại nổi trong vài chục phút có giá vé vô cửa chỉ vài chục ngàn. Chỉ đến mức thế thôi sao ?
Lạ lùng thay với quyền hạn to lớn trong tay nhưng cả hai ông chủ (nguyên tổng) đến ông tổng đều không biết rõ, không hề chỉ đạo . Nếu như tin vào hai ông giãi bày thì có thể kết luận ngay rằng trong một tập đoàn với hàng vạn CNV, hai ông không thể kiếm đâu ra một người có đủ chuyên môn kỹ thuật và một người giỏi về tài chánh để xác định, kiểm tra lại sự việc . Và các ông sếp lãnh đạo này càng không có thẩm quyền lẫn đủ tiền để thuê được một công ty tư vấn làm ăn đàng hoàng. Còn nữa, khi ụ nổi ngủm tỏi từ lâu , tốn kém biết bao tiền sửa chữa bảo dưỡng, các ông này cũng không biết , không chỉ đạo hoặc cũng nhân từ đến mức chẳng xử lý kỷ luật một ai ư ? Cứ như chuyện hoang đường.
Thê thảm hơn nữa, tất cả những ban bệ hoành tráng với những người nhiều kinh nghiệm và bằng cấp , trong vụ án này, có vẻ đều hùa nhau nháy nháy ký nháy để ông tổng ra đến nông nổi này. Bởi vì ông đã quá nhẹ dạ cả tin những người thiếu trách nhiệm, những kẽ xấu đã lừa ông với mục đích gì đây. Ắt hẳn là trong suốt thời gian đó các ông lo làm những việc to lớn hơn ở đâu đâu chứ đâu cần phải bỏ chất xám vào việc đáng giá vài trăm tỷ đồng như cái ụ 83M cỏn con này .
Các ông không liệt kê cụ thể ra, ai biết được các ông nhiệt tình, cống hiến cho những việc gì .
Khá ngỡ ngàng.
Ngỡ ngàng về mức độ thiệt hại của chỉ mỗi việc mua một đống sắt vụn được gọi là ụ nổi 83M.
Ngỡ ngàng về sự “ năng nổ nhiệt huyết” của ông chủ và sự ngây thơ nhẹ dạ của ông tổng lại gây hậu quả to lớn cho Vinalines đến thế.
Không phải do vội vã nghĩ rằng học càng siêu, bằng cấp càng cao, chức vụ càng lớn thì, ngược lại, sự không biết và ngây thơ càng nhiều.
Đọng lại ở đây chút gì đó về việc giáo dục, học hành; việc tuyển chọn , đề bạt và quản lý cán bộ .
BỊ CÁO…CÓ CHỈ ĐẠO… CÓ BIẾT KHÔNG ?
Những chữ bao hàm nghĩa rộng nhưng lại có liên quan đến một vấn đề hẹp , đó là việc thiệt hại khổng lồ chỉ mỗi phi vụ mua đống sắt phế liệu 83M và có hay không việc móc nối chia chác 1,666 triệu đô.
Câu hỏi của vị công tố truy tố khá chung chung, sau đó không truy được thêm những bằng chứng nào và đương nhiên người bị truy tố chả dại gì mà thừa nhận để rồi từ đó bị truy thêm về tội chia chác, nhận lại quả.
Ở đây chỉ đơn giản suy nghĩ về từ “ có chỉ đạo “, có biết” mà vị công tố viên đã hỏi và ông sếp chủ đã trả tất tật rằng “ không”.
Theo hướng này, có lẽ trong ngần ấy năm trời làm sếp, các ông chủ và ông tổng không hề đi kinh lý chỉ đạo, phát biểu ở một hội nghị, cuộc họp to nhỏ nào về các vấn đề của tập đoàn, trong đó có liên quan vấn đề sửa chữa tàu biển, đầu tư mua ụ nổi…? Chính vì lẽ đó trong tất cả các cuộc họp và hội nghị, trong các báo cáo sơ kết, tổng kết của các chính quyền, đoàn thể từ tập đoàn trở xuống sẽ chả có dòng nào nói về sự “chỉ đạo sâu sát”, “quan tâm sâu sắc”, “ xử lý kịp thời”… của những vị sếp này? Vì thế sẽ chả có cuộc họp nào bàn về đầu tư phát triển ngành hàng hải , sửa chữa tàu biển nên sẽ không thể kiếm đâu ra những người từng kiến nghị, đề xuất mua ụ nổi… nên hai ông sẽ không biết, không chỉ đạo là phải ? Và cũng chả có ai báo cáo cho các ông lãnh đạo đầu đàn chuyện ụ nổi không hoạt động được, có hoạt động cũng phải đội lên một mớ chi phí lớn, ngần ấy năm đã hoạt động được những gì...???
Nếu đúng như thế thì tội các ông ấy quá ???
Những vị sếp đầu đàn trở xuống cho đến giờ phút này vẫn có thể “xúc động” giãi bày ba không ( không biết- không chỉ đạo- không nhớ ), cả tin và có thể biện hộ làm đúng cả các qui trình. Thế nhưng qua vụ án lại lộ ra những công ty nước ngoài lạ lẫm năng nổ, nhiệt tình quá mức. GS, Nakhotka đã nhanh nhảu chuyển tiền qua AP đến công ty Phú Hà mà nhiều người thấy lạ hoắc, chả biết hoạt động lĩnh vực nào, ra sao và có liên quan sâu đậm đến ngành hàng hải, Vinalines ở mức độ nào ?
Chỉ biết công ty này hình như là của bà Trần Thị Hải Hà – em của ông Trần Hải Sơn, phó ban quản lý dự án của Vinalines. Phải chăng công ty này là sân sau của gia đình ông Sơn và sau đó ông Sơn lại là sân sau của… ai đó, mưu đồ làm việc gì đó tày trời để phá hoại, làm kiệt quệ đất nước ?
Những tình tiết từ cáo trạng và từ những lời khai báo tại tòa đã hé lộ một ông Goh đầy bí ẩn. Chắc hẳn ông Goh là người vô cùng nhân từ hoặc đãng trí – hơn thế nữa- phải là người giàu kếch sù đến bác Bill cũng phải ghen tỵ. Bởi vì ông đã khơi khơi chuyển 1,666 triệu đô cho một công ty “lạ” mà không hề theo dõi việc thực hiện hợp đồng và trong thời gian dài quên cả việc đòi lại 1,666 triệu đô nếu vì lý do chuyển tiền nhầm hoặc đối tác vi phạm hợp đồng .
Qua báo chí, người dân lao động nghèo biết cơ quan điều tra đã xác minh phi vụ chia chác, chuyển tiền lòng vòng qua các đối tác “huê hồng” chính xác đến từng dấu phảy. Nếu thông tin đó là đúng, chính xác và ông Sơn dù thành khẩn đến đâu nữa mà không chứng minh được việc ông đã làm gì với 1,666 triệu đô thì phen này gia đình ông Sơn tiêu tùng đến nơi rồi. Chưa chắc việc nộp lại khoảng 4 tỷ đồng mà đã yên để” hưởng” mức tù vài chục năm .
Này nhé!
Nếu không phải là vụ tham ô từ ụ nổi, bà Hà , ông Sơn và gia đình sẽ phải chuẩn bị 1,666 triệu đô để trả lại ông Goh bí ẩn đã chuyển nhầm tiền, trừ phi ông Goh quá nhân đạo không đòi lại. Khi bà Hà vi phạm hợp đồng mà trên giấy chuyển tiền có ghi là sửa chữa ụ nổi 83M gì đó nhưng không thực hiện, gây thêm nhiều thiệt hại nghiêm trọng thì số tiền khổng lồ đó chắc chắn sẽ bị đội lên. Một lần nữa bà Hà và gia đình chỉ có nước cầu nguyện mong ông Goh sẽ là vị thánh cứu thế nhân từ, rộng lượng bỏ qua mọi thứ.
Nếu cơ quan điều tra, tố tụng đã xác định rõ đây là phi vụ lại quả mà ông Sơn không chứng minh nổi việc chia chác, đồng phạm thì rõ ràng chỉ có một mình ông qua mặt được cả một tập đoàn và vô số lãnh đạo, cơ quan nhằm ẵm trọn một mình. Ông hãy chuẩn bị thêm vài chục tỷ đồng nữa và chuẩn bị tinh thần được tiêm thuốc thi hành án nếu ông không có những người liên quan chứng minh các tình tiết thành khẩn của ông hoặc không được hưởng sự khoan hồng nào .
Xót cho ông quá.
Một thời sân sau ?
Một thời tình nghĩa hưởng chung vui ?
Một lần lãnh trọn?
Bởi vì ông Sơn không được nhận bất cứ chỉ đạo nào để được làm một công dân, một người lao động lương thiện trong suốt thời gian làm tại Vinalines? Hay ông đã giấu những chỉ đạo, khuyên bảo ân cần gì đó ? Nên mới ra nông nỗi này.
TÝ TOÉT